- Trước tiên Đại phu phải khử trùng đã.
Trần Khác nhìn lão Đại Phu nói:
- Nếu lỡ nhiễm trùng thì sao?
Người đời Tống không hiểu biết về sinh vật học như vi khuẩn, tự nhiên cũng không hiểu được lời của hắn. Lão Đại phu nhìn hắn nói:
- Khử trùng, nhiễm trùng… là cái gì?
- Tay con người rất bẩn, nếu trực tiếp đụng vào miệng vết thương thì cho dù ông có băng bó tốt thế nào cũng có khả năng xảy ra nhiễm trùng. Nhiệt độ cơ thể sẽ tăng cao, miệng vết thương bị thối rữa, cuối cùng sẽ gây ra tử vong.
Trần Khác cố hết sức dùng những ngôn ngữ dễ hiểu phiên dịch lại thuật ngữ của Tây y.
- Việc này lão phu hiểu.
Lão Đại phu gật gật đầu nói:
- Ngươi xử lý miệng vết thương trước, lão phu sẽ đi rửa tay.
Nói xong liền quay lại chỉ một binh lính nói:
- Mang một chậu nước ấm đến đây.
- Cho thêm một muỗng muối nhỏ vào trong nước.
Trần Khác bổ sung nói.
Lão Đại phu lắc đầu nói:
- Không thêm, cái gì cũng không thêm. Chỉ cần nước ấm là được.
- Sau này nhớ kỹ, nước muối có thể tiêu độc khử trùng, tránh bị nhiễm trùng…
Trần Khác lại phải giải thích, một bên chỉ giáo cho Đại phu, một bên nói với binh lính:
- Ngươi làm theo lời ta nói là được.
- Vậy ta cũng không quản nữa.
Lão Đại phu bĩu môi nói:
- Cũng không phải thịt muối mà muốn thêm muối…Ai ui, này…
Trả lời lão là một nắm đấm lớn của Trần Khác:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1872911/quyen-4-chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.