Ở trên xe ngựa đưa hắn trở về. Trần Khác dùng một túi chườm nước đá bưng trên gò má. Ngồi yên một chỗ, sắc mặt muốn có bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu.
Hắn hôm nay đã bị như vậy, đi lầu Phong Nhạc uống rượu cũng chỉ đành để hôm khác. Triệu Tông Tích cho các huynh muội mình về phủ trước, còn bản thân thì đưa Trần Khác về nhà.
- Thật có lỗi, không ngờ mọi chuyện sẽ trở nên như vậy.
Triệu Tông Tích trong lòng rất áy náy nói:
- Nếu biết cô ấy cũng ở đây, ngay cả cửu thiên tiên nữ xướng ca, ta cũng sẽ không kéo ngươi tới nghe.
- Việc này cũng không liên quan gì đến ngươi.
Trần Khác ngầng đầu lên cười nói:
- Chỉ có thể trách ta xui xẻo gặp phải bà nương điên kia.
- Ngươi cũng không cần quá để ý, ở đây cả trai lẫn gái, người bị cô ta đánh cũng không ít.
Triệu Tông Tích cười khổ nói:
- Cho nên việc bị cô ta đánh, mọi người sẽ thông cảm, cũng không có ai chê cười đâu.
- Đúng là biến thái mà.
Trần Khác thở ra một hơi dài nói :
- Cũng không biết cô ta phát điên chuyện gì?
Sau khi đánh xong, bà nương kia liền không nói nói một lời bỏ đi. Khiến Trần Khác ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
Triệu Tông Tích cuối cùng cũng không kiềm được nói:
- Tuy nhiên cũng phải nói. Cô ta đánh ngươi là bình thường, không đánh mới là lạ đó.
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
Trần Khác nét mặt sa sầm lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1872904/quyen-4-chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.