🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chuyện này suy cho cùng thì Trần gia cũng là không phải trước, Trần Khác cũng không thể coi là không có tội, cho nên việc hắn đến nhà người ta để tạ lỗi là điều đương nhiên. Chỉ có điều cần phải suy nghĩ, muốn đến gia đình hống hách này trước tiên phải thể hiện ra uy lực, sau đó mở hầu bao… bản thân mình còn phải làm bộ đáng thương. Nghĩ vậy, Trần Khác liền đau đầu từng cơn.



Điều này còn dễ nói, dù sao thì cũng vì tiểu muội nên nhẫn một chút thì tất cả sẽ qua thôi, giống như bị chó cắn vậy. Nhưng điều kiện thứ hai của Liễu gia mới thật sự là nguyên nhân khiến hắn phải quanh quẩn, đi đi lại lại suy nghĩ. Theo lý mà nói huynh đệ dịch thú (hai anh em cưới đổi cho nhau) cũng không phải là một chuyện gì lạ, hai bên cũng coi như là thấu tình đạt lý, nhưng một có một chuyện cũ cứ quấy rầy hắn bao nhiêu năm nay, từng chữ một giống như ngọn núi cứ lần lượt hiện ra trước mắt hắn:



Sư, tử, Hà, Đông!



Một khi bị lão già vô lương tâm Tô Đông Pha tuyên truyền, thì đến người của nghìn năm sau đều biết. Con trai của Trần Hi Lượng sợ vợ, tên tiểu tử Trần Quý Thường này không được phép uống rượu hoa, không thể nuôi kỹ nữ, động một tí là bị phạt quỳ, có lúc còn bị đánh, khiến người ta chê cười một nghìn năm, một nghìn năm sau a.



Nếu Trần Quý Thường bị ngược đãi thì lại không sao hết, một người nguyện đánh, một người nguyện chịu đựng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1872874/quyen-4-chuong-113.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhất Phẩm Giang Sơn
Quyển 4 - Chương 113: Người nhất tứ nhạc nghiệp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.