Đúng, nhất định là món xào! Bí quyết trong truyền thuyết mà các vị đầu bếp giỏi nhất ở Biện Lương không bao giờ truyền lại! Không ngờ lại được thể hiện bởi một đứa bé mười tuổi. Ông trời ạ, chẳng nhẽ Bồ Tát đã phái thần đồng đến cứu ta?!
Nhất định là như vậy, cơ hội như thế này mà không nắm lấy thì sẽ không còn nữa, nhất định phải nắm lấy!
Người thanh niên nghiến chặt răng lại, thầm quyết tâm. Nhưng Tam Lang đang bận ở trong bếp, anh ta không dám vào, cũng không dám lên tiếng làm phiền, chỉ có thể ở bên ngoài vò đầu bứt tai mà chờ đợi.
Chỉ thấy hương vị quyến rũ của những món ăn, nước miếng của anh ta đã chảy ra. Với một chốc công phu, chiếc bàn đã được bày đầy thức ăn.
- Đúng là thần tốc, quả nhiên là bản lĩnh…
Người thanh niên vô cùng hồi hộp, vừa nhìn thấy Tam Lang vén màn bước ra, anh ta liền bước nhanh tới, vẻ mặt háo hức như đứa trẻ, anh ta gọi to:
- Tiểu sư phụ, hãy nhận ta …
- Đói gần chết đây này.
Tam Lang bước nhanh kéo tay đệ đệ ngồi bên cạnh bàn:
- Ăn cơm trước đã. Xuống tiệm ăn cơm, lại phải tự mình xuống bếp, đúng là chẳng ra làm sao.
- Ăn cơm trước, ăn cơm.
Người thanh niên khẩn trương xới cơm cho huynh đệ Tam Lang, lại còn ân cần múc canh cho bọn họ.
- Ngồi xuống cùng ăn đi.
Nhị Lang áy náy nói.
- Sư phụ trước mắt, đồ đệ đâu dám ngồi.
Người thanh niên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1872783/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.