Mấy ngày sau đó, Trần Hi Lượng đều đi sớm về muộn, khi về nhà thì toàn thân mệt mỏi, nhưng không hề lơ là chuyện học hành của các con, cho dù mệt như thế nào cũng đích thân kiểm tra, và giải thích những chỗ khó hiểu.
Ngày nào Trần Khác cũng lẩn ra ngoài, Nhị Lang can ngăn cũng không can ngăn được. Thấy ngày mình phải về thư viện đã đến, cậu nghĩ cần phải nói chuyện với tiểu đệ.
Hôm nay Trần Hi Lượng vừa bước chân ra khỏi cửa, Trần Khác cũng định đi luôn nhưng bị Trần Thầm kéo lại:
- Đệ khoan hãy đi.
- Lại muốn ra ngoài làm gì?
Trần Thầm sa sầm mặt nói.
- Không phải đã nói với huynh rồi sao, có việc.
Trần Khác hất tay cậu ra nhưng cũng đứng lại.
- Rút cục là việc gì?
Trần Thầm nghi ngờ nói:
- Cả ngày tỏ ra thần bí, hỏi đệ cũng không chịu nói.
- Vẫn chưa phải lúc.
Trần Khác nói:
- Đến lúc đó đệ sẽ nói với huynh đầu tiên.
- Không được, hôm nay cần phải nói rõ với ta.
Trần Thầm kiên quyết nói:
- Ta phải về thư viện bây giờ, đệ cả ngày không ở nhà như vậy, Ngũ Lang và Lục Lang phải làm thế nào?
- Ôi, được rồi...
Trần Khác không có cách nào đành nói thật:
- Mấy ngày hôm nay đệ ra ngoài là để điều tra mấy nhà đang nợ tiền nhà chúng ta.
- Điều tra bọn họ...
Trần thầm không thể tin nổi nói:
- Đệ muốn làm gì?
- Phí lời, đòi tiền!
Trần Khác bĩu môi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1872780/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.