Lộ trình cuối cùng kia, cùng với suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần có chút chênh lệch. Tự nhiên lại không có bất kỳ u ảnh nào xuất hiện. Hình như đến nơi này, u ảnh đã không có cách nào hình thành.
Nhưng trong lòng Bạch Tiểu Thuần lại vẫn còn có chút bất an. Hắn luôn cảm thấy ở điểm cuối cùng phía trước, cũng chính là vị trí đan điền của Nghịch Phàm, sẽ tồn tại một kẻ địch lớn khiến cho hắn không tưởng được.
Loại cảm giác này đến từ trực giác Thái Cổ của bản thân hắn. Lúc này ở dưới tâm tình khẩn trương, Bạch Tiểu Thuần tận lực giảm tốc độ chậm xuống một ít. Cho đến lực lượng thân thể của hắn đã khôi phục lại hơn phân nửa, để tránh đêm dài nhiều mộng, Bạch Tiểu Thuần lại không chút do dự, đi nhanh về phía trước.
Không bao lâu, ở trong mắt của mọi người của Tiên Vực Vĩnh Hằng, điểm sáng đại biểu cho Bạch Tiểu Thuần, đã đến vị trí đan điền. Trước mắt Bạch Tiểu Thuần, xuất hiện một mảnh tinh không tối tăm!
Giống như nước biển màu đen, lại giống như khoảng không đêm đen, tràn ngập sự vô tận, mênh mông vô cùng. Bạch Tiểu Thuần biết rõ, chỉ cần mình chạm đến mảnh tinh không này, có thể hoàn toàn chữa trị huyết mạch phong ấn, do đó nối liền mi tâm cùng đan điền của chúa tể Nghịch Phàm kia.
Chỉ là... Lại ở trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần muốn nhảy vào nơi đây, bỗng nhiên, bên tai của hắn truyền đến một tiếng thở dài tang thương giống như từ trong năm tháng bay tới!
Tiếng thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/710065/chuong-1906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.