Cái đinh này hoàn toàn là do máu thịt ngưng tụ ra, tản ra sức sống kinh người. Thậm chí sức sống này mạnh mẽ, cũng có thể so sánh với một vị Thái Cổ. Cái đinh này ở trong tay Bạch Tiểu Thuần giống như muốn giãy dụa, nhưng lại theo thần thức của Bạch Tiểu Thuần đảo qua, xóa đi tất cả ý nghĩ, cuối cùng biến thành màu trắng, không nhúc nhích.
Bạch Tiểu Thuần thu hồi cái đinh này, ánh mắt nhìn Thánh Hoàng. Hai bên đều nhìn ra được suy nghĩ của nhau. Bọn họ đồng thời ngẩng đầu, nhìn về phía cái đầu cực lớn ở trên trời cao đang che phủ cả nửa bầu trời kia.
Cùng lúc đó, những người của Tà Hoàng Thành lúc này còn sót lại, mỗi một người đều trầm mặc mờ mịt. So với việc bọn họ, những Thiên Tôn Tà Hoàng Thành đó, mỗi một người hít một hơi thật sâu, đều bay lên tới gần Bạch Tiểu Thuần, lập tức bái kiến, còn dẫn Cự Quỷ Vương tới. Mặc dù Cự Quỷ Vương hôn mê, nhưng lại không có vấn đề gì ngại. Về điểm này Bạch Tiểu Thuần trước đó đã biết. Thậm chí hắn cũng đã sớm đến, âm thầm tản ra một tia thần niệm bảo vệ Cự Quỷ Vương.
- Bái kiến Khôi Hoàng, bái kiến Thánh Hoàng!
Bọn họ bái kiến, dĩ nhiên nói rõ thái độ của bọn họ. Tà Hoàng xảy ra vấn đề, Tà Hoàng Triều cũng không còn tồn tại. Nếu như đổi lại thành thời điểm khác, bất luận là Bạch Tiểu Thuần hay Thánh Hoàng, đều sẽ cướp giật một hồi. Nhưng hôm nay bọn họ đều không có tâm tình.
- Thông Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/710055/chuong-1896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.