- Tiên hậu, là đạo lữ của chủ nhân...
Hồi lâu, tiểu khí linh nhìn tinh không phía sau, nhỏ giọng thì thào.
- Ta chưa thấy qua tiên hậu. Chỉ là chủ nhân bình thường một mình nhìn bức tranh của tiên hậu ngây người, vẻ mặt của hắn rất thống khổ, mang theo sự tưởng niệm, mang theo hồi ức. Dần dần, ta cũng từ trong bức tranh kia, nhớ kỹ hình dáng của tiên hậu...
- Nữ tử trước đó, chính là tiên hậu.
Giọng nói của tiểu khí linh càng lúc càng thấp. Nhưng ánh mắt hắn trước sau đều đặt ở phía sau. Hình như từ phía xa, lại thấy được. tiên hậu ở trong ngọn lửa màu đen, với mi tâm bị cái đinh cắm chặt vào.
Mắt của Bạch Tiểu Thuần trợn tròn. Chủ nhân trong miệng của tiểu khí linh, hắn biết không phải là nói mình, mà là vị chúa tể tiên giới kia. Vừa nghĩ tới bối cảnh của lão quỷ bà kia, tự nhiên to lớn như thế, Bạch Tiểu Thuần cũng hiểu nguyên nhân đối phương cường hãn.
- Đạo lữ của chúa tể... đều bị người tàn nhẫn theo dõi giết chết. Hết lần này tới lần khác chúa tể cũng không có cách nào cứu được nàng sống lại... Đây rốt cuộc là do ai làm?
Bạch Tiểu Thuần trầm mặc. Hiện tại hắn ở bên trong tinh không đã đi rất lâu. Hắn đi qua nơi nào, nhìn thấy được chỉ là khu phế tích thỉnh thoảng xuất hiện ở mọi chỗ, không nhìn thấy bất kỳ sinh mạng nào còn sống.
Hình như toàn bộ tinh không, chỉ còn lại Tiên Vực Vĩnh Hằng là một chỗ địa phương duy nhất tồn tại sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/710019/chuong-1860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.