Trong trầm mặc, cảm nhận lửa hai mươi ba màu hoàn toàn dung nhập mu bàn tay ấn ký bên trong, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, trong mắt lộ ra quyết đoán cùng kiên định!
Trước đó, hắn không chứng cứ được khả năng lấy luyện lửa khiến Bạch Hạo sống lại. Nhưng hiện tại Bạch Tiểu Thuần đã cực kỳ xác định. Như vậy hiện tại bày ở trước mặt hắn, cũng chỉ có một con đường!
- Ta cần phải có càng nhiều hồn hơn!
Thần sắc Bạch Tiểu Thuần nghiêm nghị. Hắn đã không có hồn. Hồn trên bảo quạt lên cũng đã không còn. Nhưng Bạch Tiểu Thuần biết, vẫn có một nơi, tồn tại vô biên vô hạn, hồn gần như vô hạn!
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời xa xăm. Dường như ánh mắt hắn xuyên qua trời cao, nhìn thấy được toàn bộ tinh không!
- Ở trong tinh không tối tăm này, tồn tại vô số bụi cùng khu phế tích, đồng thời cũng tồn tại... vong hồn vô biên vô hạn!
Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ. Trên thực tế từ sau khi lập quốc, những năm gần đây, hắn rất ít khi lại đi tới bảo quạt. Thỉnh thoảng hắn qua đó, phần nhiều là đi xem Tống Khuyết có thức tỉnh hay không.
Nhưng hôm nay, sau khi chứng minh phương pháp có thể khiến cho Bạch Hạo sống lại, Bạch Tiểu Thuần đã hạ quyết tâm!
- Thông qua bảo quạt, ở trong tinh không này, vừa luyện lửa, vừa thu thập hồn, cho đến khi chế luyện ra ba mươi màu lửa, khiến Hạo nhi sống lại!
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần lại nhìn tới chỗ ở của đám người Tống Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/710004/chuong-1845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.