- Nhạc phụ một lát nữa lại nói!
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt. Hiện tại hắn đang đắc ý với cái tên mình đặt ra trong khoảng thời gian này, làm sao có thể để cho người khác tranh đoạt danh tiếng.
Cự Quỷ Vương lập tức lộ ra vẻ mặt đau khổ, thở dài một tiếng, u oán nhìn Lý Thanh Hậu một chút. Lý Thanh Hậu cũng nhức đầu, đang muốn khuyên bảo. Nhưng Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, sau đó đã lên tiếng.
- Con trai, ta đặt cho hắn một cái tên đặc biệt khí thế. Đặt là.. Bạch Đại Đại!
Bạch Tiểu Thuần nói đến đây, mắt cũng sáng lên. Trong khoảng thời gian này, hắn suy nghĩ quá nhiều tên. Nhưng mỗi một cái tên, hắn đều cảm thấy không đủ khí thế. Sau khi nghĩ tới cái tên này, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình thật giống như bị một đạo sấm sét công kích, toàn thân từ trên xuống dưới, từ trong tới ngoài, đều đang phấn chấn run rẩy.
Hắn cho rằng, đây là cái tên hay nhất trong tất cả những cái tên đời này hắn từng nghe được. Trong trời đất này, có thể so sánh với cái tên của con trai hắn, cũng chỉ có hai cái!
Một chính tên của hắn. Một cái khác, chính là hắn nghĩ tới, tên của nữ nhi mình.
Nhưng hắn vừa mới dứt lời, mọi người ở bốn phía xung quanh tất cả đều mở miệng hít sâu một hơi. Trương Đại Bàn nhịn không được, thiếu chút nữa phì cười. Bạch Tiểu Thuần lập tức nhìn sang.
- Đại sư huynh, sư huynh làm sao vậy?
- Không... Không có gì. Cái tên rất hay. Tên này quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709993/chuong-1834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.