Chỉ là vừa thở ra một hơi, Bạch Tiểu Thuần lại chột dạ. Hắn cảm thấy mình thoáng cái đối mặt với hai nữ nhân. Cả hai lại đều có cốt nhục của mình. Hắn thật sự không biết nên nói cái gì. Lúc này Bạch Tiểu Thuần hắn chớp chớp mắt, ho khan vài tiếng, thử dò xét nói một câu.
- Vậy... Các nàng khỏe không?
- Khỏe cái đầu ngươi!
Tống Quân Uyển vốn cũng không phải là người tính tình tốt. Lúc này nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mặc dù ướt át, nhưng khổ sở còn có tưởng niệm mấy năm nay không khỏi dâng lên trong lòng. Lúc này nàng cũng không chú ý tới ôm bụng, trực tiếp tiến lên lại một cước đá tới.
Chu Tử Mạch ở bên cạnh. Vị Hồng Trần Nữ này năm đó, tính tình cũng không nhỏ. Nhất là nghĩ đến mình cùng Bạch Tiểu Thuần trong lúc đó quan hệ không minh bạch. Còn nữa trong mấy năm nay mình mang thai, một mình đối mặt với các loại nguy cơ sinh tử, ánh mắt nàng cũng lộ ra ánh sáng sắc bén, nàng cũng tiến lên, tính đấu võ.
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần đau thương. Đây là chuyện trước đó hắn không có nghĩ tới. Lúc này hắn cũng không biết nên xử lý như thế nào. Nếu như đổi lại là trước đây, hắn còn dám khống chế các nàng. Nhưng hiện tại, hai đạo lữ này đều mang bầu. Hắn làm sao dám ra tay. Cho dù là trốn tránh, chắc hẳn cơn giận của hai nàng cũng sẽ không dễ dàng tiêu tan như vậy.
- Mà thôi mà thôi, đánh thì đánh. Dù sao ở đây cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709962/chuong-1803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.