Cùng lúc đó trong đầu hắn trở nên vô cùng rõ ràng. Hình như tất cả ý nghĩ, cũng có thể hiện lên trong nháy mắt. Nhiều chuyện trước kia nghĩ không hiểu, lúc này chỉ là đảo mắt, lại thông thấu vô cùng.
- Thứ tốt!
Bạch Tiểu Thuần nhất thời mừng rỡ không thôi.
Khí linh ở một bên, trong lòng thầm rầu rĩ. Hắn không phải là không muốn ngăn cản, chỉ là Bạch Tiểu Thuần cho hắn khối thịt này, quá nhỏ. Hắn lo lắng một khi lòng tham nổi lên, đối phương sẽ không dựa theo sự đồng ý trước đó, cho mình một khối lớn nữa.
Về phần lợi dụng khí tức Chúa Tể thu hút, trái lại đi áp chế Bạch Tiểu Thuần, chuyện này đã chợt lóe lên ở trong đầu khí linh, lại bị nó bỏ qua. Lấy tính cách của Bạch Tiểu Thuần, lại thêm hiểu biết của mình đối với hắn, nó nhận định gia hỏa này vô sỉ đồng thời lộ ra sự giảo hoạt. Tiếp tục như thế, rất có thể mình ở đây còn bị hại.
- Đáng chết, lần này lại thỏa hiệp một chút. Sớm hay muộn gì, ta cũng phải giết chết hắn!
Khí linh cắn chặt răng, mắt mở trừng trừng nhìn Bạch Tiểu Thuần lấy đi tinh thể kia cùng khối thịt Chúa Tể kia đi, đang ở nơi đó vui vẻ nghiên cứu.
Đợi một lát, lúc khí linh có chút không kiên nhẫn, Bạch Tiểu Thuần mới lưu luyến thu hồi tinh thể màu đen cùng khối thịt Chúa Tể này. Hắn lại lấy ra một miếng nhỏ ném tới.
Cứ như vậy, ở dưới sự khống chế của Bạch Tiểu Thuần, mỗi lần khí linh rút ra khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709895/chuong-1736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.