Hai tay của hắn cũng đang run rẩy. Cũng may là giờ phút này, Bạch Tiểu Thuần mặc dù trở thành một người mập mạp, nhưng sức sống tích lũy trong cơ thể hắn, thật sự quá nhiều. Điều này khiến cho lực lượng thân thể cùng khôi phục của hắn, cho dù tiêu hao nhiều hơn nữa, cũng đều có thể bổ sung trở lại trong nháy mắt.
Cứ như vậy, trong lúc không ngừng lui về phía sau, ở gió bão này dưới trùng kích, chính bản thân Bạch Tiểu Thuần cũng không biết thời gian đã qua bao lâu. Hắn chỉ biết là lực khôi phục của mình, gần như bất kỳ thời khắc nào cũng không ngừng bạo phát, mới miễn cưỡng kiên trì nổi. Cho đến khi chấn động truyền tới từ từ giảm bớt, cho đến gió bão đánh thẳng tới này chậm rãi tiêu tan, thân thể Bạch Tiểu Thuần đã ở trong quá trình lui về phía sau, bị đẩy tới điểm cuối trên bầu trời.
Khi tất cả đều kết thúc, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình sắp hít thở không thông. Thân thể hắn cũng đang run rẩy. Công Tôn Uyển Nhi cũng vậy. Hai người nhìn nhau một cái, đều thấy được trong mắt nhau là cảm giác may mắn khi sống sót sau tai nạn cùng với sự khiếp sợ khi nhớ lại.
Hình như ngay cả quan hệ giữa hai người, cũng vì những gì trải qua lần này, trở nên phức tạp hơn so với trước đây. Công Tôn Uyển Nhi hình như có chút không thích ứng. Nàng lập tức thu hồi ánh mắt. Lúc này nàng cũng khôi phục không ít. Thoáng một cái, nàng rời khỏi bên cạnh Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709864/chuong-1705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.