Hắn trực tiếp lại chặt đứt tất cả lưu luyến đối với chỗ này, chặt đứt tham luyến hưởng thụ của mình. Lúc này thoáng một cái, hắn lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần!
- Chủ nhân, chờ ta một chút. Ta muốn đi Vân Hải Châu!
Thời điểm âm thanh của Chu Nhất Tinh truyền ra, bước chân Bạch Tiểu Thuần chợt dừng lại. Hắn quay đầu nhìn về phía Chu Nhất Tinh đang nhanh chóng tới gần, cũng nhìn thấy được sự kiên định trong đôi mắt của Chu Nhất Tinh.
Bạch Tiểu Thuần cười, không lại nói thêm quá nhiều ngôn từ, mà chỉ gật đầu.
- Hoan nghênh ngươi... Về nhà!
- Về nhà...
Thân thể Chu Nhất Tinh lại chấn động. Sau khi thì thào hai chữ này, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười. Nụ cười kia rất sạch sẽ, rất nghiêm túc.
- Về nhà!
Lần này, đối với Chu Nhất Tinh mà nói, ý nghĩa rất không tầm thường. Ấn tượng của hắn đối Bạch Tiểu Thuần trước đó, cũng phát sinh sự thay đổi. Đối với Vân Hải Châu, trong lòng hắn càng dâng lên hi vọng.
Cho dù lưu luyến phong cảnh phía ngoài đi nữa, cũng là một thân một mình. Cho dù là hưởng thụ cuộc sống sinh hoạt hiện tại, nhưng lúc đêm khuya vắng người, loại cảm giác xa lạ phóng tầm mắt nhìn lại, chỉ có mình đến từ thế giới Thông Thiên, cũng vẫn khiến cho hắn thường xuyên thổn thức xúc động.
Nhưng bây giờ, một câu nói về nhà kia, giống như khiến tâm thần Chu Nhất Tinh chấn động mạnh. Hắn đi theo sau lưng Bạch Tiểu Thuần, cùng Thanh nhi, càng chạy càng xa.
Bạch Tiểu Thuần đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709847/chuong-1688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.