Chỉ có điều dùng để luyện đan, vẫn có thể. Chỉ là đan dược cuối cùng chế luyện ra, có thể mang ra ngoài hay không, đây là một vấn đề. Chỉ có điều bây giờ điều cần Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ không phải là cái này. Mà là phải làm sao khiến cho một tộc Hắc Đan này hoàn toàn khuất phục!
- Ta xem như là đã nhìn ra, muốn qua được cửa ải này, chính là phải khiến cho những người tí hon của một tộc Hắc Đan này phải cúi đầu.
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, triển khai tốc độ cao nhất, ở bên trong dãy núi này, tại mọi chỗ trong các bộ lạc của một tộc Hắc Đan, thi triển ra hoàn mỹ bản lĩnh thổi ba thước đất hắn luyện ra được khi còn ở Khôi Hoàng Thành. Toàn bộ giống như một đàn châu chấu, đi qua nơi nào, nơi đó không còn một ngọn cỏ.
Chỉ là ở đây bộ lạc một tộc Hắc Đan quá nhiều. Tất cả bộ lạc lớn nhỏ không nói là vô số, nhưng cũng khoảng chừng hơn mấy trăm ngàn. Cho dù Bạch Tiểu Thuần có bản lĩnh cướp đoạt, cũng không đủ thời gian. Qua một lúc lâu sau, khi hắn cướp đoạt gần như bảy phần, những người tí hon tộc Hắc Đan trên mặt đất bên ngoài, mỗi một người cuối cùng dần dần khôi phục ý thức.
Sau khi bọn họ ở tỉnh táo, phát hiện ra một canh giờ trước đã có chuyện gì đáng sợ xảy ra, tất cả bọn họ đều ngẩn ra. Nhưng rất nhanh, mỗi một người lại bạo phát ra tiếng gào thét càng thê lương hơn so với một canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709836/chuong-1677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.