Tất cả khói độc, tất cả thuốc bột, tất cả đan dược một tộc Hắc Đan ném ra trước đó, rốt cuộc đều ở trong một cái chớp mắt này, giống như con dân gặp phải đế vương, tất cả đều bị tản ra, khiến cho trong thiên địa, lúc này lộ ra một màu phấn hồng!
Cùng lúc đó, theo sương mù Phát Tình Đan khuếch tán, những người tí hon của một tộc Hắc Đan ở bốn phía xung quanh đó, mỗi một người đều hoảng sợ muốn lui về phía sau.
Nhưng tất cả vẫn đã quá muộn...
Trong bọn họ có không ít người chỉ vừa hít một hơi, toàn thân lại lập tức run lên. Tiếng hít thở dồn dập nhất từ trước tới nay. Hai mắt hắn còn chớp mắt, lại tràn ngập tơ máu, đỏ đậm một mảnh. Nhất là thần trí trong con mắt còn ở trong sự giãy dụa, với tốc độ mắt thường có thể thấy được, lại nhanh chóng tiêu tan.
- Đây là đan dược gì vậy?
- Trời ạ, không thích hợp. Rất không thích hợp. Ta cảm thấy thân thể ta nóng lên. Ta làm sao vậy?
- A a, ta sắp mất đi thần trí rồi. Ta không khống chế được bản thân mình. Bạo phát. Ta sắp bạo phát!
Trong nháy mắt, từng tiếng kêu kinh ngạc vang lên, mang theo sự điên cuồng, mang theo cảm giác không thể tưởng tượng nổi, lập tức ở trong miệng người tí hon của một tộc Hắc Đan ở bốn phía xung quanh nơi này, lục tục truyền ra. Nhất là lúc này sương mù còn đang khuếch tán. Rất nhanh càng lúc càng nhiều người tí hon của một tộc Hắc Đan đều giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709834/chuong-1675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.