Vì vậy Bạch Tiểu Thuần giả vờ giả vịt đứng dậy, hừ lạnh một tiếng, đi lên xương quạt. Hắn trực tiếp đi ngay vào cửa thứ bảy. Ở trong mê cung này, tay hắn lấy ra Quy Văn Oa, chụp trên mặt đất, sau đó mang theo sự khẩn trương cùng chờ mong, bắt đầu luyện linh.
Mà khi một màu lửa rơi vào trên Quy Văn Oa, lại không có chút phản ứng nào. Cây quạt này không hề biến hóa. Bạch Tiểu Thuần luyện linh nhiều năm, thông qua Quy Văn Oa là có thể nhìn ra, lần này luyện linh, dĩ nhiên thất bại.
Cảnh tượng như vậy, khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần chán nản. Sau khi thu hồi Quy Văn Oa, hắn ngồi ở chỗ đó ngẩn người một hồi. Bỗng nhiên hắn đứng lên.
- Có lẽ là ở bên trong cửa ải, cho nên không có cách nào thành công. Nếu như là ở bên ngoài, có khả năng lại khác...
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, ở dưới sự không cam lòng ý, hắn lựa chọn ngay lập tức chọn rời khỏi cửa thứ bảy. Hắn không lựa chọn quảng trường, mà là lựa chọn ở trên xương quạt này, ngồi xuống khoanh chân, cẩn thânh quan sát bốn phía xung quanh.
Thật ra ở trên cây quạt này, hoặc chính là bên trong xương quạt có truyền tống, hoặc chính là có người ngồi tĩnh tọa nghỉ ngơi ở trên quảng trường, nơi tay cầm của cây quạt, rất khó có lúc nào trống trải. Cũng may ba canh giờ sau, cuối cùng có một khoảng thời gian như vậy. Bất luận là trên xương quạt hay quảng trường, ở lúc tất cả mọi người đều xông qua ải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709775/chuong-1616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.