Tìm mấy tháng, vô số thi thể này, có Nguyên Anh, thậm chí cũng có Thiên Nhân. Điều này làm cho Bạch Tiểu Thuần suy sụp. Hắn không dám tìm nữa. Hắn không dám ở trong quá trình tìm kiếm này, có một ngày, giống như mình nghĩ, sẽ nhìn thấy được Lý Thanh Hậu, nhìn thấy được Hồng Trần Nữ, nhìn thấy được Tống Quân Uyển, nhìn thấy được tất cả người quen, chỉ là thân thể đã tử vong.
Bạch Hạo ngã xuống. Tính toán của người canh giữ lăng mộ. Nước mắt của Đỗ Lăng Phỉ. Thế giới tan vỡ. Thậm chí cuối cùng từng thi thể một... khiến cho Bạch Tiểu Thuần, không chịu nổi.
Cuối cùng, ở trong huyện thành nhỏ này, tâm linh mệt mỏi khiến hắn không còn sức lực, lặng lẽ, sống mơ mơ màng màng...
Hắn vốn cũng không phải là nhân vật lớn dã tâm bừng bừng giống như Thiên Tôn. Hắn chỉ là một nhân vật nhỏ, chỉ là một người muốn tìm kiếm vui sướng trường sinh... Bạch Tiểu Thuần.
- Nếu như còn sống, các ngươi… ở nơi nào...
Trong miệng Bạch Tiểu Thuần mơ hồ nỉ non, hai mắt lộ ra sự cay đắng nhắm nghiền, say tới mức ngủ mất.
Sáng sớm.
Bầu trời trắng mờ mịt xa xăm, giống như bong bóng cá, chậm rãi khuếch tán. Mây xung quanh vốn là màu đen, nhưng ở dưới ánh sáng mờ mịt này, dùng mắt thường có thể thấy được nó đã trở thành màu tím xám, lại từ từ biến thành màu đỏ.
Quầng sáng mờ dần dần lan xa vạn trượng, xuyên qua tất cả tầng mây, chiếu xuống thế giới này. Đồng thời, có bóng dáng của một già một trẻ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709681/chuong-1522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.