Trong mắt Bạch Tiểu Thuần tràn ngập tơ máu, nhìn long trời lở đất, nhìn chúng sinh truyền tống. Trong lòng của hắn cảm thấy cay đắng, còn có cả sự mờ mịt. Hắn hồi ức lại. Tất cả ký ức hình như rất không chân thật.
- Gia... Không...
Bạch Tiểu Thuần thì thào. Đối với sau này, hắn tràn ngập sự mơ hồ. Toàn thân hắn cũng đã hôn mê. Lúc thân thể hắn rơi xuống, lại bị một ánh sáng truyền tống bao phủ, chớp mắt... Biến mất.
Trước khi hôn mê, bên tai của hắn dường như truyền đến những tiếng động hỗn loạn, hoặc là kích động, hoặc là hưng phấn, hoặc là tham lam, hoặc là âm thanh thâm độc, giống như ở trên trời truyền ra ngoài...
- Nứt ra, thân thể Khôi Tể, nứt ra!
- Ha ha, người của thế giới này, cuối cùng chúng ta đã chờ đợi được! Nhanh đi thông báo với Tà Hoàng, người của Khôi Hoàng Triều này gần như ngẫu nhiên được truyền tống đến các khu vực trong đại lục Vĩnh Hằng. Chúng ta phải tận dụng thời gian, nô dịch tất cả bọn họ!!
- Hừ, lão gia hỏa Thánh Hoàng này ra vẻ đạo mạo. Rõ ràng cũng tham lam huyết mạch Khôi Hoàng Triều này, cũng biết cướp không lại được chúng ta, cũng biết một khi Tà Hoàng Triều chúng ta nô dịch Khôi Hoàng Triều xong, một mạch Thánh Hoàng bọn họ, nhất định sẽ diệt vong. Sở dĩ năm đó rốt cuộc không tiếc phát động chiến tranh, ước định bố trí truyền tống trên thân thể Khôi Tể này. Chờ sau khi bọn họ xuất hiện, lại từng người cướp giật!
- Trong ba vị Chủ Tể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709679/chuong-1520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.