Trên thực tế sở dĩ nàng tới bắc mạch, là bởi vì phụ tôn của nào có chuyện giao phó cho nàng. Nhưng nàng không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại có thể cũng bị lưu lại. Về chuyện này nàng không có cách nào thay đổi, chỉ có thể sử dụng ánh mắt đi an ủi Bạch Tiểu Thuần.
Đúng lúc này, Phùng Trần trong số Thiên Nhân bắc mạch, lạnh lùng liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần. Sau đó, trong mắt hắn có sự âm u lạnh lẽo. Hắn bước một bước đi ra, tiến về phía thiếu niên Bán Thần đang đứng giữa không trung cùng với Đỗ Lăng Phỉ, cúi đầu trước từng người. Lúc ngẩng đầu lên, giọng nói của hắn lang lảnh.
- Lão tổ, Bạch Tiểu Thuần này vừa được sắc phong làm thị vệ Thông Thiên, ở lại bắc mạch ta tất nhiên là có thể. Chỉ có điều... Xét thấy tính nguy hiểm của người này, ta kiến nghị, bắt đầu từ giờ phút này, hạn chế xuất hành đối với người này!
Bạch Tiểu Thuần muốn ngẩng đầu phản bác. Nhưng hiện tại thân thể hắn bị Bán Thần ràng buộc, không thể động đậy được, càng không cần phải nói tới chuyện lên tiếng. Trong lòng hắn chỉ có thể thầm mắng lớn.
- Có đạo lý. Một Thiên Nhân từ bên ngoài đến như thế, cho dù là thân phận thị vệ, cũng không thể tùy ý để hắn hoành hành ở bên trong tông ta!
- Không sai. Lão tổ, này Bạch Tiểu Thuần vừa nhìn đã biết trong lòng hắn có ý định gây rối. Hạn chế hắn một chút vẫn là thỏa đáng hơn.
Mấy Thiên Nhân khác, nhất là Vân Lôi Song Tử lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709556/chuong-1397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.