Chính là... Hầu Tiểu Muội!
Chỉ là giờ phút này nếu như Bạch Tiểu Thuần tận mắt thấy được Hầu Tiểu Muội, cho dù là hắn, cũng rất có thể liên hệ bóng người với khí tức quỷ dị này với Hầu Tiểu Muội!
- Chỉ có điều, cuối cùng là... đã trở về.
Hầu Tiểu Muội che miệng cười, bên trong con mắt thình lình... Xuất hiện hai mắt quỷ dị
Cười khẽ, thân thể nàng thoáng một cái, lao thẳng đến sâu trong sa mạc. Nàng vội vàng bay nhanh vào chỗ phát hiện xuất khẩu, vội vàng bay nhanh.
Giờ phút này, toàn bộ địa điểm thí luyện có gió nổi mây phun. Mà ở sát biên giới bình nguyên Bạch Tiểu Thuần cùng Vân Lôi Song Tử, bọn họ đều rất nhanh, lại đều thông qua ngọc giản của mình, biết được nguyên nhân sự tình.
- Phát hiện ra lối ra!
Mắt Vân Lôi Song Tử chợt trợn to. Lúc này lại cũng không kịp để Bạch Tiểu Thuần, hai người bọn họ chợt xoay người, hóa thành hai đạo cầu vồng gào thét đi xa.
Bạch Tiểu Thuần cũng sửng sốt. Truyền âm cho hắn chính là Trương Đại Bàn. Được sự giúp đỡ của Thiên Quỷ Tử, khiến cho Trương Đại Bàn truyền âm có thể rộng hơn hiện tại một ít, Bạch Tiểu Thuần nhìn tin tức của Trương Đại Bàn, trong lòng cũng đang chấn động.
- Lối ra hóa ra ở sa mạc? Nhưng ta chính là từ sa mạc đi ra, lại có thể không phát hiện ra con!
Bạch Tiểu Thuần nhất thời có chút hối hận, tại sao mình không ở trong sa mạc tìm hiểu thật tốt..
- Bây giờ nói cái gì cũng đã chậm...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709534/chuong-1375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.