Triệu Thiên Kiêu ở bên cạnh nhìn thấy một cảnh tượng nghịch chuyển như vậy, chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
- Bạch Tiểu Thuần này thật sự không phải là người bình thường!
Trần Hạ Thiên cũng sắp phát điên rồi. Đánh cũng đánh không lại. Trốn cũng tránh không thoát. Vừa nghĩ tới hình ảnh sau này đối phương gặp phải chuyện gì, người đầu tiên tới đánh chính là mình, Trần Hạ Thiên chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, trời đất quay cuồng. Hắn có cảm giác phát điên, không có cách nào hình dung được. Trong lòng hắn vô cùng hối hận. Hắn thầm nghĩ sớm biết sẽ như vậy, hắn đã quyết không đi trêu chọc vào Bạch Tiểu Thuần giống như cao da chó này.
- Ta trêu ai ghẹo ai chứ...
Trần Hạ Thiên khóc không ra nước mắt. Càng nghĩ hắn càng thấy hậm hực. Nhất là khi nhìn thấy những kiến trúc ở bốn phía xung quanh, vì cuộc đấu pháp trước đó đã bị phá hủy không ít, chỉ còn lại một mảnh hỗn độn, hắn lại càng bị đè nén.
- Người khác bắt đồng môn của hắn, hắn tới tìm ta...
Trần Hạ Thiên căm giận, trong lòng cũng đang rầu rỉ. Hắn thật sự lo lắng, có lần đầu tiên này, sau này còn có thể có lần thứ hai, lần thứ ba...
- Chỉ có điều chuyện này cũng là một cơ hội. Nếu như hắn cùng Lý Hiển Đạo đánh nhau, như vậy ta cũng có thể mượn đề tài chuyện này để nói chuyện của mình... Vừa rồi chúng ta ra tay, Bán Thần lão tổ nhất định cũng đã chú ý tới. Mặc dù không nói gì, nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709465/chuong-1306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.