Lúc vừa tiến vào tầng thứ hai, tu vi toàn thân Bạch Tiểu Thuần lập tức vận chuyển, thần thức cũng tản ra, bao trùm toàn bộ tầng thứ hai, nếu có chút biến cố nào hắn cũng có thể lập tức phát hiện, càng hạ quyết tâm sẽ không nhìn bất kỳ bức họa nào.
Nhưng mà tầng thứ hai này so với suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần lại cực kỳ khác biệt, nơi đây không có nguy cơ, hơn nữa phạm vi tầng thứ hai này so với tầng một lại nhỏ hơn một chút.
Trên vách tường xung quanh cũng không có bích họa, chỉ có ánh nến màu vàng, lờ mờ chiếu sáng tầng thứ hai này. Ở chính giữa khu vực có một cái xích đu. Cái xích đu này không hề nhúc nhích, mới nhìn thì không hề có chút thu hút nào. Ở phía trước cái xích đu có hai bộ hài cốt, huyết nhục đã tiêu tán hết chỉ còn lại hai cái khung xương!
Hai bộ hài cốt này quỳ ở đấy, có thể nhìn ra khi còn sống là hai nam tử, bọn hắn một người toàn thân màu vàng, một người toàn thân như thủy tinh. Tuy là quỳ ở đấy, nhưng lại dựa vào nhau rất gần, dường như khi còn sống đã cùng ôm nhau.
Cái này cũng không phải là thứ gì quá mức khủng bố, nhưng quỷ dị là.....đầu của hai bộ hài cốt đang ôm nhau này....đang dung hợp với nhau, tất nhiên là chưa có hoàn toàn dung hợp, chỉ mới dung hợp được có một nữa, nhưng như vậy lại càng đáng sợ, giống như là quái vật vậy!
Cái này làm cho nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709405/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.