Bạch Tiểu Thuần dù đã cách nơi đây rất xa cũng phải phun ra máu tươi, mà những kẻ khác cũng chẳng hơn gì hắn. Đồng thời khi huyết cầu nổ tung ra, Cự Quỷ Vương máu tươi phun mạnh, dù sao lão vốn đã tiêu hao quá nhiều từ trước, trở nên rất là suy yếu, hiện tại lại bị đánh tới, thân thể lão liền bị đánh bay ra mấy trăm trượng, lại phun ra máu tươi một lần nữa.
Mà Đấu Thắng Vương, Cửu U Vương khóe miệng cũng tràn ra máu tươi, cả hai đều lui ra phía sau. Duy chỉ có Đại Thiên Sư không chật vật như vậy nhưng sắc mặt cũng tái nhợt, hiển nhiên sát thương đến từ huyết cầu tự bạo dù là lão cũng khó mà thừa nhận được.
Đồng thời, huyết cầu tự bạo xong liền nhanh chóng co rút, một lần nữa trở thành biển máu. Tuy rằng so với trước, chỉ nhỏ bằng một nửa, thế nhưng độ đậm đặc lại gấp đôi!
Gương mặt của tiểu cô nương lại hiện lên trên Huyết Hải, phát ra một tiếng cười quỷ dị.
- Thật là đáng tiếc... Có điều ta thực là muốn cám ơn các ngươi, giúp ta hấp thu được không ít năng lượng... Còn lại một cơ hội, nếu như các ngươi không thể tận dụng được nó... Vậy thì ta, không còn điểm yếu.
Con ngươi của Bạch Tiểu Thuần suýt nữa thì rơi ra ngoài, đến hô hấp cũng trở nên khó khăn, dường như tất cả những gì đang xảy ra trước mặt hắn đã vượt quá sức tưởng tượng rồi.
- Bốn vị Bán Thần, trong đó có cả Đại Thiên Sư cùng ra tay... Lại không thể giết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709367/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.