Bạch Tiểu Thuần tấn chức Luyện Hồn Sư Địa phẩm nên không có chết tội, hắn lại không thích hợp đảm nhiệm chức vụ giám sát sứ, an bài hắn đến Minh Hà cấm địa để tránh cảm xúc tức giận của người thành Khôi Hoàng, cũng để hắn an ổn một thời gian.
Tâm tính Đại Thiên Sư cải biến, cũng lo lắng Bạch Tiểu Thuần không ý thức được hảo ý của mình, vì vậy cũng không thèm để ý quyền quý chung quanh, hắn lại truyền âm với Bạch Tiểu Thuần.
- Bạch Hạo, Minh Hà cấm địa có ba ngàn tư quân của lão phu, ngươi tới đó, tư quân sẽ nghe lệnh ngươi, mà ngươi cũng tránh đầu gió, dùng thân phận của ngươi, không bao lâu lão phu sẽ lại đề bạt, có an bài khác, đến lúc đó có thể quay về.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt, nội tâm có không thoải mái, bởi vì hắn cảm thấy mình là Luyện Hồn Sư Địa phẩm nhưng còn chưa kiếm đủ danh tiếng đã phải rời đi.
Lại nghĩ Đại Thiên Sư nói cũng có đạo lý, át chủ bài của mình đã lộ ra, mặc dù tránh ra ngoài né đầu sóng ngọn gió nhưng hắn cũng hiểu minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, hắn không thể không cảnh giác.
Hắn rời khỏi thành Khôi Hoàng trốn tránh đầu sóng ngọn gió cũng là lựa chọn tốt.
Nghĩ tới đây Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn ôm quyền cúi đầu với Đại Thiên Sư.
- Tất cả nghe theo Đại Thiên Sư an bài!
Đại Thiên Sư mỉm cười, ánh mắt nhìn sang thập đại Thiên Công và đám Thiên Hầu kia.
- Các ngươi cảm thấy thế nào.
- Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709336/chuong-1177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.