- Không ngờ lời ngươi nói đều là sự thật. Bạch Tiểu Thuần tu vi cái thế kinh thiên động địa kia lại chính là dượng của ngươi. Thôi được, thôi được... Nhất Tinh à, giữ người này lại trong Giám Sát phủ. Trước mắt cứ để hắn làm người hầu trong phủ, tài nguyên tu luyện cũng có thể chia cho hắn một phần"
- Hừ, có hắn ở đây, ta tin tưởng Bạch Tiểu Thuần tuyệt thế thiên kiêu khiến vô số người si mê, khiến cả Man Hoang truy lùng kia nhất định sẽ ngoan ngoãn chui đầu vô lưới!
Bạch Tiểu Thuần phất tay, lời nói chắc như đinh đóng cột.
Tống Khuyết nghe đến đó thầm thở phào, dù trong lòng vẫn cảm thấy có gì đó quái quái nhưng cũng không cân nhắc thêm. Chu Nhất Tinh đã sớm không thể nghe nổi nữa, vội vàng kéo Tống Khuyết đi mất.
Sau khi Tống Khuyết và Chu Nhất Tinh đi khuất, Bạch Tiểu Thuần vội vàng đóng cổng, phong ấn bốn phía rồi không kìm nén được nữa mà cười lăn lộn.
- Khuyết Nhi à, nếu có một ngày ngươi biết được thân phận thật sự của ta thì không biết ngươi sẽ có biểu hiện thế nào...
Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng hưng phấn, hận không thể lập tức nói cho Tống Khuyết biết mình chính là Bạch Tiểu Thuần.
Dù nghĩ vậy nhưng hắn cũng tự biết chừng mực, hắn không hoàn toàn tín nhiệm Tống Khuyết nên dương nhiên sẽ không nói rõ chân tướng. Cảm giác giấu giếm thân phận rồi nghe đối phương thổi phồng về mình khiến Bạch Tiểu Thuần rất khoái chí. Hắn dự tính sau này mỗi khi tâm tình không tốt thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709296/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.