Thấy Đại Thiên Sư không để ý đến mình, Bạch Tiểu Thuần thở dài cảm thấy đáng tiếc, xem ra Đại Thiên Sư có chút không quyết đoán a.
- Nếu là ta, ta nhất định sẽ diệt tên Trần Hảo Tùng kia, hà tất còn phải suy trước đoán sau.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ thầm.
Qua một lát, Đại Thiên Sư vẫn không chút để ý gì đến Bạch Tiểu Thuần, vẫn đang chìm trong trầm mặc. Khoảng không yên lặng khiến cho bên ngoài Thiên Sư điện tựa hồ như có áp lực đè xuống. Dưới áp lực này, trong đầu Bạch Tiểu Thuần ý niệm chuyển động miên miên. Hắn nghĩ đến những bảo tàng mà mình mới vơ vét được từ Lý gia và Trần gia, giờ thấy Đại Thiên Sư vẫn không nói một lời nào, hắn thầm nghĩ, hay là Đại Thiên Sư cũng giống như Cự Quỷ Vương... chờ đợi mình hiến dâng bảo vật?
- Đại Thiên Sư, Lý gia và Trần gia giàu đến nứt đố đổ vách a, bọn chúng tàng trữ bảo vật nhiều đến nỗi người khác nhìn thôi cũng phải giật mình. Chúng chỉ là Thiên Hầu mà đã phú quý như thế hẳn là phải có cấu kết chặt chẽ với Khôi Hoàng.
Bạch Tiểu Thuần mở lời, hắn chẳng cần biết giữa giàu có và cấu kết có liên quan gì đến nhau không. Tuy nhiên, hắn nói xong mà Đại Thiên Sư vẫn đứng yên tại chỗ như cũ không nói một lời. Chuyện này khiến Bạch Tiểu Thuần không thể hiểu được Đại Thiên Sư đang suy nghĩ gì.
- Đại Thiên Sư, ta đã truyền lệnh xuống, lát nữa sẽ có người đem kho tàng của hai nhà này đưa đến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709282/chuong-1123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.