- Vương gia, ta đi trước, lúc linh yến ta sẽ trờ lại.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mây cái, chuyện này có chút khẩn trương, lần này đào hố gài bẫy Cự Quỷ Vương, không phải âm mưu, mà là dương mưu, hắn cẩn thận từng chút một, đắn đo đúng mực, không cho chuyện này vượt qua điểm mấu chốt của Cự Quỷ Vương, vào lúc này sắc mặt Cự Quỷ Vương sầu khổ thở dài, Bạch Tiểu Thuần biết rõ mình trả thù thành công.
Cự Quỷ Vương tức giận lườm Bạch Tiểu Thuần và vung tay lên.
- Cái gì linh yến, không có, cút!
- Thật nhỏ mọn...
Bạch Tiểu Thuần sờ sờ cái mũi của mình, rất không tình nguyện rời khỏi vương điện, sau khi rời khỏi đây, hắn lập tức rung động hóa thành hào quang quay về nơi ở của mình.
Hắn nhanh chóng quay về, Bạch Tiểu Thuần tiến vào mật thất và ngồi xuống, hắn thở sâu và nhìn túi trữ vật của mình.
Trong đó còn có một người, hắn không giao người này ra, chính là Trần Mạn Dao.
- Có một nửa khả năng Trần Mạn Dao đã đoán ra thân phận của ta, vậy ta phải làm sao bây giờ?
Vừa nghĩ tới Trần Mạn Dao, Bạch Tiểu Thuần không còn cảm giác thành tựu khi làm khó Cự Quỷ Vương, hắn thở dài liên tục.
Hắn có ý muốn thả đối phương ra, Bạch Tiểu Thuần lại không dám làm, vạn nhất Trần Mạn Dao cũng không phải xác định thân phận của mình, hắn sợ câu thông sẽ cho đối phương cơ hội khẳng định suy đoán của mình.
Nếu không thả đối phương ra, luôn giam giữ không phải chuyện tốt.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709192/chuong-1033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.