- Bạch Hạo, Thái gia ta không có trêu chọc ngươi, vì sao ngươi hủy hồn trận của Thái gia ta?
Thiên kiêu Thái gia lập tức lên tiếng, hắn muốn kéo dài thời gian, hắn biết mình bay quá nhanh nhưng không bao lâu các lão tổ trong gia tộc sẽ tới.
Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, ánh mắt nhìn sang kên kên, nhìn ra đây là thứ pháp thuật triệu hoán, không có khả năng kiên trì quá lâu, hiện tại với hắn thời gian quá trọng yếu.
- Hừ, Thái gia các ngươi trước có người tài đại khí thô áp ta, sau đó đoạt hồn của ta, đương nhiên ta phải đoạt các ngươi rồi.
Bạch Tiểu Thuần nói xong cũng không có rảnh để ý tới thiên kiêu Thái gia, hắn quay người bay đi.
Thiên kiêu Thái gia rối rắm, hắn do dự điều khiển kền kền đuổi theo, hắn suy nghĩ chỉ cần bản thân không tới gần có lẽ không có việc gì, bản thân hắn nhìn chằm chằm chờ lão tổ truy kích.
Hai người bay một trước một sau, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy đối phương còn đi theo mình liền phiền chán, tốc độ con kền kèn quá nhanh, một khi bản thân quay đầu lại đuổi theo, đối phương sẽ lập tức đuổi theo, lãng phí thời gian không nói, cũng rất khó giết chết đối phương.
- Ta hận nhất là gia hỏa dựa vào tốc độ làm phiền ta, hừ hừ, thực cho rằng dựa vào con chim chết này là có thể ăn chắc ta sao?
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra hàn quang sau đó biến mất, hắn vẫn bất động thanh sắc như cũ và bay thẳng về hướng thành Cự Quỷ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709094/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.