Chu Nhất Tinh đã ở thành Cự Quỷ, hắn cách Bạch Tiểu Thuần một đoạn rất xa, thành Cự Quỷ không cho phép phi hành nên đành phải chạy tới mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần vừa chờ đợi vừa đi dạo, cũng nhìn thấy mấy cửa hàng bán oan hồn, những cửa hàng này có lớn có nhỏ, rất lớn thì xa hoa, nho nhỏ cũng cực kỳ tinh xảo, chẳng qua lúc Bạch Tiểu Thuần đi vào hỏi ý thì buồn bực phát hiện oan hồn trong cửa hàng rất khan hiếm, mặc dù mở cửa cũng chỉ mua chứ không bán.
Lúc đi tới bảy tám nhà đều như thế, đây là việc làm Bạch Tiểu Thuần kỳ quái.
- Xảy ra chuyện gì, cửa hàng buôn bán oan hồn lại không bán hồn?
Bạch Tiểu Thuần nóng nảy, hắn ra ngoài mua oan hồn, vì vậy đi lên con đường khác, liên tục đi tới bảy tám cửa hàng cũng chỉ mua chứ không bán, Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ và tức giận, hắn bắt lấy tiểu nhị cửa hàng hơi lớn và hỏi.
- Tại sao không có hồn... Xảy ra chuyện gì?
- Ai biết xảy ra chuyện gì, không có hồn, ngươi bắt ta làm gì, chẳng lẽ còn muốn luyện ta thành hồn sao?
Tiểu nhị lườm Bạch Tiểu Thuần.
Hắn sống trong thành Cự Quỷ nhiều năm, đã tự nhận sớm luyện ra hỏa nhãn kim tinh, thường ngày chỉ nhìn sơ là đoán ra thân phận của khách nhân, hiện tại nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, lại nghe vấn đề của hắn liền hiểu đó là người từ bên ngoài tới.
Đối với người từ bên ngoài tới đây, hắn không quan tâm, lúc này trừng mắt muốn quát tháo, Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709089/chuong-917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.