- Muốn trách thì trách ngươi là thứ tử, mẫu thân ngươi ti tiện, ngươi cũng là kẻ ti tiện, không học thuận theo chính là tà đạo, ngươi cũng đáng chết như mẫu thân của ngươi.
- Đây là đáp án lão phu nghe được, là đáp án lão phu tâm phục khẩu phục nhất.
- Bạch Hạo, ngươi rất tốt, phi thường tốt!
Đại tộc lão công đường cười to, lúc nhìn sang Bạch Tiểu Thuần vẫn còn mang theo tán thưởng cuồng nhiệt, nơi này đều là người Bạch gia, người nào cũng nhìn thấy đại tộc lão Bạch gia ưu ái Bạch Hạo có thừa.
Có thể tưởng tượng địa vị Bạch Hạo trong gia tộc sẽ khác trước rất lớn... Bạch Tề nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt tộc trưởng Bạch gia càng ngày càng âm lãnh, trong nội tâm nhiều người đều có suy nghĩ, đại tộc lão lại lên tiếng.
- Bạch Hạo, lão phu có một tòa phủ đệ, mặc dù không tính là lớn nhất trong Bạch gia, nếu như có thể, ta muốn ban thưởng nó cho ngươi, hi vọng ngươi tu hành ngày sau tiến thêm một bước, sớm bước vào Kết Đan.
Nội tâm đại tộc lão cũng có tiếc nuối, nếu tu vi Bạch Hạo là Kết Đan, cho dù chỉ là Kết Đan sơ kỳ, hắn sẽ không chút do dự trở mặt với tộc trưởng cướp Bạch Hạo đến bên cạnh mình.
Đáng tiếc, tu vi Bạch Hạo quá yếu, chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, tuy hắn có giá trị nhưng cũng yếu đi quá nhiều, hiện tại tặng một cái phủ đệ kết thêện duyên, một phương diện khác cũng dò xét dụng ý tộc trưởng Bạch gia.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709048/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.