Quảng trường này không có ngọn nến lửa xanh, cũng không có huyết màn thầu, chính giữa có tế đàn hình cầu thang, trên tế đàn là cánh cửa ánh sáng.
Vào lúc nhìn thấy cánh cửa, Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn hít thở dồn dập, thân thể run rẩy, hưng phấn đến mức tận cùng.
- Rốt cục... Rốt cuộc tìm được!
Bạch Tiểu Thuần hít sâu mấy hơi, hắn đè nén kích động trong lòng, không lập tức phóng đi mà là cẩn thận quan sát bốn phía, sau khi xác định không có trở ngại mới chậm rãi đi đến, hắn bước từng bước đến cuối con đường, sau khi đi tới quảng trường, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy cánh cửa ánh sáng
- Cái gì phá mê cung, ta Bạch Tiểu Thuần ta muốn là có thể đánh tan thành mây khói, hơi động não chút là tìm được lối ra!
Bạch Tiểu Thuần vô cùng đắc ý, hắn trực tiếp bay lên tế đàn, cất bước tiến vào cánh cửa ánh sáng.
Vô thanh vô tức, thân ảnh hắn chạm vào cánh cửa ánh sáng và biến mất không thấy gì nữa.
Bạch Tiểu Thuần hoa mắt, lúc hắn nhìn rõ chung quanh, Bạch Tiểu Thuần phòng bị chung quanh, sau khi xem xét toàn thân hắn rung động.
Nơi này không có mặt đất, mà là hư vô, chung quanh rộng lớn khôn cùng, tồn tại vô số tinh quang tạo thành quang cầu, những quang cầu này rậm rạp chằng chịt trải rộng bốn phương, nhiều tới cả ngàn.
Trong mỗi quang cầu là một thân ảnh, có là tu sĩ, có hồn tu, thậm chí có cả thổ dân, những người này đang nhắm mắt ngồi trong quang cầu, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/709002/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.