Vừa nghĩ tới việc này hắn sợ hãi không nhỏ, thân thể run rẩy không ức chế nổi.
Triệu Long cố nén nôn mửa, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần liền ôm quyền cảm tạ, cho dù Bạch Tiểu Thuần cho hắn cảm giác hồn tu nhưng hắn cảm kích từ tận đáy lòng.
- Nơi này rất nguy hiểm, các ngươi... Tự giải quyết cho tốt.
Bạch Tiểu Thuần có phần mỏi mệt, sau khi bước vào trong mê cung, chẳng những hắn đấu với người, còn phải đấu với một ít tồn tại khủng bố trong mê cung để giành giật mạng sống, cho nên thể xác và tinh thần vô cùng mệt mỏi.
Cho dù là mũ đỏ hay huyết màn thầu, Bạch Tiểu Thuần cảm giác tính mạng của mình đã bị uy hiếp nghiêm trọng, giờ phút này than thở một tiếng, ném cho Thần Toán Tử cùng Triệu Long một ít đan dược và phù lục sau đó rời đi.
Hắn không thể mang hai người cùng đi, một khi thân phận của hắn bạo lộ, hai người bọn họ càng nguy hiểm, mà nơi này vô cùng quỷ quái, Bạch Tiểu Thuần có cảm giác mình đi một mình sẽ an toàn hơn nhiều.
Sau khi hắn rời đi vội vàng, Triệu Long và Thần Toán Tử trầm mặc, hai người nhìn đan dược và phù lục Bạch Tiểu Thuần cho bọn họ, như có điều suy nghĩ, sau nửa ngày nhìn nhau, nội tâm đắng chát sau đó kết bạn cùng đi.
Thời gian trôi qua, lại qua mấy ngày, Bạch Tiểu Thuần cẩn thận với nguy hiểm trong mê cung, sau khi rời khỏi quảng trường lúc trước, Bạch Tiểu Thuần ý thức được, mình... Lạc đường!
Hắn cắn răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/708993/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.