Bạch Lân nói xong liền đau lòng, hắn xuất hai viên Nguyên Anh Đan nhưng vạn phần lưu luyến đưa cho Bạch Tiểu Thuần.
- Chỗ ta chỉ có hai viên, ngươi cho ta một ít thời gian, ta nghĩ biện pháp tìm một viên giúp ngươi.
Bạch Lân đau lòng, suy nghĩ nên dùng biện pháp gì lấy một viên Nguyên Anh Đan, dù có thể hối đoái vật này nhưng trên thực tế phải chờ rất lâu, cung cấp không đủ.
Bạch Tiểu Thuần cầm hai viên Nguyên Anh đan, tim đập thình thịch nhìn Bạch Lân, nghĩ đến đối phương đối xử với mình không tệ, dù sao đi nơi nào cũng làm thủ hạ của người khác cả thôi, hắn nghiêm túc gật đầu.
- Quân trưởng xem Bạch Tiểu Thuần ta là người nào! Lúc trước bốn người kia lôi kéo khi quân chủ chưa đến, sở dĩ kéo dài như vậy, chẳng lẽ quân chủ không hiểu sao?
- Bốn vị quân chủ là người Bạch Tiểu Thuần ta không thể trêu vào, không dễ cự tuyệt, ta đang chờ quân chủ ngươi đến!
Bạch Tiểu Thuần nói rất trịnh trọng.
- Quân chủ có ân tình quá lớn, Bạch Tiểu Thuần ta không ép buộc, hai viên Nguyên Anh Đan vô cùng trân quý, xin quân chủ thu hồi viên thứ ba!
Bạch Tiểu Thuần ôm quyền bái thật sâu, đáy lòng đắc ý, cảm giác mình nói nghiêm túc và lợi hại.
Hắn nói lời này, mặc kệ Bạch Lân tin hay không đều động dung, cũng lĩnh phần tình của hắn. Hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần nửa ngày, càng cảm thấy Bạch Tiểu Thuần biết làm người, hắn hít sâu một hơi liền lên tiếng.
- Tiểu Thuần, nếu có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/708940/chuong-769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.