Dịch giả: Tiểu Băng
"Ta cũng muốn sống như vậy!!" Hứa Bảo Tài đỏ cả mắt, Thần Toán Tử đã quay sang nhìn hắn.
"Hứa huynh, mới mấy tháng không gặp, sao ngươi lại thảm như vậy."
Hứa Bảo Tài nghe mà phẫn nộ, lúc trước chính là do Thần Toán Tử xui khiến, hắn mới lựa chọn rời đi, nhưng bây giờ không thể nói như vậy được, nên ngoài mặt thì đầy cay đắng, trong lòng thì chửi bới không ngừng.
Thần Toán Tử cũng đuối lý, nhìn nhìn Hứa Bảo Tài, thở dài một tiếng.
"Ngươi cũng đừng oán ta, lúc ấy ta cũng đâu có tính ra thiếu tổ của chúng ta lại có khả năng kinh người như thế. Phải biết trong Không Thành, tu vi không phải là tất cả." Thần Toán Tử cảm khái, đi sắp xếp chỗ ở cho Hứa Bảo Tài, cũng cấp cho hắn không ít điểm cống hiến để làm tiền tiêu vặt...
Trên đường đi, Hứa Bảo Tài cũng nhận ra Thần Toán Tử trong Thanh Long hội chỉ là dưới một người mà trên mọi người, mọi tu sĩ trong đều rất cung kính với Thần Toán Tử.
Một màn này làm cho Hứa Bảo Tài lại bị kích thích.
Hắn thức trắng một đêm, sớm hôm sau, hai mắt đỏ ké đi ra khỏi phòng, trong lòng thầm thề.
"Ta nhất định phải chiếm được vị trí trong lòng thiếu tổ, phải quan trọng hơn cả Thần Toán Tử!"
Hứa Bảo Tài đến giúp Bạch Tiểu Thuần rất nhiều, vì hắn cực giỏi về việc tìm hiểu thông tin và tung tin đồn, giúp Thanh Long hội dần chuyển từ thế thủ sang thế phản kích trong cuộc chiến tin đồn,.
Công của Hứa Bảo Tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/708816/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.