Dịch giả: Tiểu Băng
Thấy ba người Hàn Tông, Phong Thần Tử, Xích Hồn lão tổ sầm mặt, lão giả tóc đỏ cười khinh miệt, phất tay áo rời đi.
Tu sĩ tam tông ngoài đại điện bay lên pháp khí phi hành của tông môn, kiêu ngạo rời khỏi.
"Khốn kiếp!" Xích Hồn trừng mắt, nghiến răng tức giận.
"Thì ra là vậy, tiếc thay chúng ta không biết quy tắc của nơi này..." Phong Thần Tử nhíu mày, ánh mắt ảm đạm.
" Kết Đan dưới 60 tuổi... Việc này đối với tông môn trung du Tu Chân Giới, với linh khí dồi dào, tài nguyên rộng rãi không phải là chuyện khó, nhưng đối với hạ du Tu Chân Giới thì quá khó khăn..." Hàn Tông cười khổ, bỗng nhớ ra, quay sang nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Phong Thần Tử và Xích Hồn, cũng nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần bị ba người nhìn thì sợ hãi, theo bản năng lùi lại mấy bước.
"Cái kia, ba vị lão tổ, ta..."
"Tiểu Thuần, đều vì Nghịch Hà Tông chúng ta quá yếu, nên mới bị người người ta ăn hiếp như thế."
"Đúng vậy a Tiểu Thuần, cả Nghịch Hà Tông, dưới 60 tuổi Kết Đan, tính đi tính lại, chỉ có một mình ngươi a..."
"Táng nhi, ngươi là thiếu tổ tông môn, việc này quyết định tương lai phát triển của tông môn, rất quan trọng!"
Ba người Phong Thần Tử thi nhau thuyết phục, câu từ khác nhau, nhưng ánh mắt tha thiết thì giống nhau như đúc.
"Ta..." Bạch Tiểu Thuần ngơ ngác, lý do thì nghe rất hay, nhưng không hiểu sao thấy ba lão già đầy mong chờ nhìn mình, trong lòng hắn lại run rẩy bất an.
Người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/708786/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.