Dịch giả: hoangtruc - nhóm dịch: HTP
“Đại trưởng lão, mấy chuyện Huyết Mai nói ta hoàn toàn không tin, trong lòng ta, người thánh khiết như hoa sen, cho dù là bất cứ thứ gì ô uế trên thế gian này cũng không thể vấy bẩn được. Vẻ đẹp của người như đóa thủy tiên, ta không cho phép mấy thứ ô uế đó vấy lên người ngươi, dù là một chút cũng không được!” Cảm xúc của Bạch Tiểu Thuần trào dâng như bị kích động, trong hai mắt hắn không chỉ có bi thương mà còn đầy vẻ thương tiếc.
“Đại trưởng lão, trong lòng ta ngươi là như vậy đó, là mong ước, khát vọng của ta, là bến đỗ bất biến trong tâm ta, là tiên tử lý tưởng của ta, là sự thánh khiến mà cả đời này ta phải bảo vệ!” Bạch Tiểu Thuần bi phẫn muốn chết, cả người run rẩy, thất vọng trong lòng và chấp niệm như hòa lẫn vào nhau hóa thành điên cuồng, lại như bị kềm hãm đến cực hạn mà bộc phát tất cả ra ngoài.
“Cả đời Dạ Táng ta, giết chóc vô số, tàn nhẫn vô biên. Ta đánh mất nhân tính, đánh mất tình cảm, đánh mất nhiệt huyết, ta chỉ còn lại một cái xác trống rỗng chỉ có băng lãnh, chỉ có giết chóc và tàn nhẫn, nhưng trong đó vẫn còn có một tia sáng sót lại. Tia sáng rực rỡ đó xuất hiện khi ta lần đầu tiên gặp được đại trưởng lão.” Tay áo Bạch Tiểu Thuần hất lên. Sát khí trên người hắn lúc này tựa như càng lúc càng không khống chế nổi mà tản ra, khiến người cảm khác nhận được, không tự chủ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/708637/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.