Dịch giả: hoangtruc - nhóm dịch: HTP
Trong dãy núi hoang vu này, cũng có đệ tử Linh Khê Tông không nhiều, chỉ khoảng mười mấy người mà thôi. Dù sao đối với đệ tử nội môn mà nói, nơi này tuy là hiếm có hung thú Trúc cơ xuất hiện nhưng cũng có những nguy hiểm nhất định.
Cho nên chỉ những kẻ tự cho rằng bản thân rất mạnh mẽ mới đi tới nơi này.
Ngay khi Bạch Tiểu Thuần kêu gào liên tục như vậy, những đệ tử này hầu như đều nghe thấy, đa số trong đó được Bạch Tiểu Thuần thuyết phục, sẽ cầm theo tạ lễ đầy áy náy của Bạch Tiểu Thuần mà rời đi. Nhưng vẫn có một vài người vốn tính tình lạnh lẽo, tưởng rằng Bạch Tiểu Thuần cầu cứu nên mang theo vẻ mặt đầy khinh thường và khinh miệt mà không thèm để ý tới lời hô hoán của hắn, giả bộ không nghe thấy. Thậm chí một vài kẻ trong lòng còn mong chờ hắn bị diệt vong, sau đó đi lấy túi Trữ vật của đối phương.
Do vậy mà bọn họ vẫn cứ như cũ độc lai độc vãng ở nơi này, lúc đầu bọn họ vẫn còn chưa có cảm giác gì, nhưng cũng nhanh chóng phát hiện ra đám hung thú nơi này có chút không đúng, tập tính của từng con đều như thay đổi mà trở nên đầy táo bạo, điên cuồng.
Thượng Quan Thiên Hữu cũng ở trong dãy núi hoang vu này, gã cũng có nghe tới thanh âm hô hoán của Bạch Tiểu Thuần nhưng hai mắt gã chỉ lóe lên rồi không để ý nữa. Gã nhận nhiệm vụ tìm kiếm Ký Diệt Thú như Bạch Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/708529/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.