Dịch: hoangtruc - nhóm dịch: HTP
Đêm mưa, sấm sét ầm ầm, tia chớp đan xen chớp lóe ngang dọc bầu trời khiến khung cảnh nơi này lúc lóe sáng, lúc tối, tiếng sấm ì ùng, từng hạt mưa lớn như hạt đậu liên tiếp rơi đầy trên mặt đất thành từng tràng âm thanh rào rào.
Từ xa nhìn lại, trời đất lúc này như hoàn toàn bao phủ trong màn mưa, như một phiến mờ ảo đầy xơ xác và tiêu điều đến khôn cùng.
Trên mặt đất, cả người Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hai mắt vằn đỏ đang rướn hết sức lực mà chạy đi, vội vàng hướng thẳng về phía trước. Thỉnh thoảng lại hung hăng đạp xuống đất rồi nhảy lên như một mũi tên sắc bén rời khỏi cung rồi xé gió lao đi.
“Sống sót, chúng ta đều phải…sống sót!” Bạch Tiểu Thuần run rẩy, miệng hắn liên tục lẩm bẩm câu này, trong đầu thì luôn hiện lên hình ảnh của Đỗ Lăng Phỉ và Hầu Vân Phi.
Bóng đen tử vong buông xuống như dung hòa vào làm một với màn mưa này, khiến bốn phía như càng thêm băng hàn.
Xung quanh hắn, có tám thân ảnh đang ở vị trí khác nhau cũng nhanh chóng truy kích lại. Còn có thêm Trần Hằng, lúc này vì gã đang ở khoảng cách xa nhất so với mọi người, nhưng tốc độ gã lại cực nhanh, từ phương xa kia hóa thành một đạo cầu vồng xuyên thẳng qua màn mưa. Gã càng lúc càng bay nhanh, khiến cho màn mưa cũng phát ra từng tràng thanh âm ào ào mỗi khi gã lướt qua.
“Ngươi trốn không thoát, không có kẻ nào chạy ra được trận pháp do lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/708484/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.