Dịch: hoangtruc - nhóm dịch: HTP
Đến lúc này thì thí luyện tấn chức đệ tử ngoại môn cũng đã xong xuôi. Khi ba người Hầu tiểu muội bước chân tới đỉnh núi rồi dần khuất bóng. Trương Đại Bàn chợt nhìn vào bóng lưng của Hầu tiểu muội, rồi sờ sờ vào cái cằm ních mỡ của mình, bất giác vẻ mặt hiện lên đầy nét hứng thú sâu xa.
“Ân, trắng trắng, nho nhỏ, thuần khiết…” Nói xong lại liếc nhìn Bạch Tiểu Thuần đang đứng bên cạnh.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần cũng đang dõi theo bóng lưng của Hầu tiểu muội, trong lòng cũng có đôi chút phức tạp. Nhất là sau khi nghe được mấy lời vừa rồi của Trương Đại Bàn, bắt gặp ánh mắt Trương Đại Bàn đang liếc trộm về phía mình thì nhịn không được quát to lên một tiếng.
"Đừng nhìn ta!"
Nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần có chút bực bội, Trương Đại Bàn vội vàng cười ha ha. Sau đó hắn nhanh tay lấy ra túi tiền đang chứa đầy Linh thạch ra rồi vội chuyển chủ đề.
"Đến đến đến, chúng ta cứ đếm linh thạch trước vậy, bây giờ phát tài lớn rồi, ha ha, biện pháp này quả thật không tệ.”
“Đếm linh thạch có gì hay chứ, đếm tới đếm lui chẳng phải cũng chỉ bằng đó thôi hay sao.” Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng.
“Cửu sư đệ ngươi không hiểu chuyện này a, xem chính là Linh Thạch, đếm được là nhân sinh." Trương Đại Bàn bất chợt hiếm khi thốt ra lời nói đầy cảm ngộ nhân sinh như vậy khiến Bạch Tiểu Thuần chợt sững người. Hắn cũng học Trương Đại Bàn đếm Linh thạch, nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-vinh-hang/708438/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.