Hạ Lan Tu Kiệt đứng giữa Chính Long điện vắng lặng, dường như không thể tin nổi vào tai mình:
- Ngươi nhắc lại!
Trịnh Thương Diễm ngập ngừng, không nói nên lời:
- Thuộc hạ vô dụng, việc lớn không thành! Khẩn xin điện hạ trách phạt!
Hạ Lan Tu Kiệt xoa xoa thái dương đau nhức, loại việc như diệt môn Tưởng gia vốn không dễ dàng gì, nếu đã thất bại đành phải thực thi kế sách khác. Hạ Lan Tu Kiệt suy tính rất lâu, mới lên tiếng:
- Đóng cổng thành! Cố thủ Sở Cung! Thông cáo thiên hạ Hoàng đế băng hà! Bản Vương tiếp nhận ngôi vị!
Trịnh Thương Diễm chấp tay, y lệnh thi hành.
Lăng Vương phủ.
Hạ Lan Lăng Quân lúc này đã khoác giáp phục, Tề Nhất đứng một bên, cẩn thận giúp hắn cài khuy áo, thì thầm:
- Điện hạ yên tâm, một vạn đại quân từ Nam Chu Quốc sớm đã đến kinh thành! Chỉ cần người thành công, giữ gìn hiệp ước mãi mãi hòa bình cùng Nam Chu Quốc, thuộc hạ và toàn bộ quân sỹ liền hết lòng phò trợ người!
Hạ Lan Lăng Quân chỉnh lại tử khâm, thủy mâu phản chiếu ánh tuyết lấp lánh như sóng nước tháng ba:
- Ngươi yên tâm, lời bản Vương đã nói ra tuyệt đối sẽ thi hành! Chỉ là lần này lành ít dữ nhiều! Nếu không chiếm thế thượng phong, Hạ Lan Tu Kiệt chắc chắn lần lượt xử lý từng thế lực chống đối, chúng ta không thể mãi mãi bảo vệ những người khác như cái cách đã bảo vệ Tưởng gia!
Hạ Lan Lăng Quân ra đến cổng lớn, nghĩ nghĩ hắn lại phân phó:
- Truyền lời bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-truong-khanh/1782084/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.