Cổng viện đã bị mở toang từ bao giờ, Niệm Tư Huyền mày liễu cau thành một đường thẳng tinh mỹ, nàng nhớ rõ khi đi cùng Hộ Công công, nàng đã cẩn thận đóng kín cánh cổng. Niệm Tư Huyền hít một hơi sâu, phía bên kia, Thượng Quan Hoàng hậu nâng vạt phượng bào tiến vào.
Hộ Công công xun xoe:
- Nô tài lập tức cho người đi lục soát!
Niệm Tư Huyền bước lên chắn ngang:
- Đợi đã! Hoàng hậu nương nương, dân nữ không hề chứa chấp phạm nhân, chỉ bằng lời nói đơn phương của Hộ Tổng quản, người đã nghe theo?
Thượng Quan Hoàng hậu hừ một tiếng:
- Niệm gia trọng tội triều đình, cho dù vừa rồi Niệm Kinh Hồng ở biên cương có giúp đỡ bách tính chống lại dịch bệnh thì bao nhiêu công trạng đó cũng chẳng đủ để Niệm gia lấy công chuộc tội đâu!
Niệm Tư Huyền vẫn không nhường bước:
- Hoàng hậu nương nương, dù sao đây cũng là phòng của khuê nữ, lục soát tùy tiện như vậy...
Tô Lan đằng sau cắt ngang:
- Đại tỉ, ý của tỉ chính là muốn trách Hoàng hậu nương nương bất cận nhân tình?
Niệm Tư Huyền cắn lấy môi đỏ, nàng đành cúi đầu thi lễ:
- Dân nữ không dám!
Thượng Quan Hoàng hậu phất tay áo, Hộ Công công lập tức cùng hai tên nô tài tiến vào bên trong. Trời đã chập chiều, ánh nắng oi bức khó chịu, Thượng Quan Hoàng hậu khăn tay thấm lấy mồ hôi rơi trên gò má.
Lúc này từ trong viện tử, đột ngột vang lên thanh âm đồ sứ tang hoang rơi vỡ cùng tiếng thét nữ tử thất thanh. Thượng Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-truong-khanh/1782076/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.