Sở Cung có một cổng riêng biệt dành cho hạ nhân ra vào, Niệm Tư Huyền bởi vì muốn giúp đỡ Phạm Tú Hương mà phân phó xa phu đưa bản thân đến đó. Nàng ngây ngốc đợi nửa ngày, Tố Đan vừa phất phơ quạt giấy trong tay tránh đi cái nóng oi bức, vừa cắn hạt dưa.
Nàng ta bĩu môi:
- Phạm Tú Hương có lá gan trèo lên giường Thái tử điện hạ, sao lại không có lá gan tìm điện hạ mà đòi công bằng!
Niệm Tư Huyền suỵt một tiếng, mày liễu cau lại:
- Nói bậy, Phạm Tú Hương vào cung lần đầu làm sao có thể biết dung mạo Thái tử thế nào! Sự tình còn chưa rõ ràng nên cũng đừng trách cứ như thế!
Tố Đan không trả lời, nàng vén rèm xe vứt vỏ hạt đỏ tươi rơi đầy trên mặt đất, kịp lúc trông thấy Triệt Công công.
Tố Đan vui vẻ:
- Tiểu thư!
Niệm Tư Huyền thở phào nhẹ nhõm, nàng đang chịu tang không thể tiến cung, chỉ duy nhất có thể ở nơi này ôm cây đợi thỏ. Niệm Tư Huyền vội vàng xuống xe, chân nhỏ chạy đến.
- Triệt Tổng quản! Triệt Tổng quản!
Triệt Công công nghe gọi đến tên mình liền quay trước ngó sau nhìn một lượt, nhận ra là nàng ông có chút ngạc nhiên:
- Thuần Hi Công chúa! Công chúa không ở Quốc công phủ lại đến đây làm gì! Hiện tại người còn chưa được gặp Du phi nương nương đâu!
Niệm Tư Huyền lắc đầu, nàng vuốt ngực hít sâu mấy hơi, cùng Triệt Công công đứng bên bờ tường Sở Cung trò chuyện. Niệm Tư Huyền cũng không nói lý do, chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-truong-khanh/1782069/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.