Gian phòng mờ mờ ánh nến, lại thơm hương thảo mộc, Tú Trúc vén mấy lớp rèm thêu, Niệm Tư Huyền ngần ngại tiến vào. Nàng có thể nhìn rõ sau bức màn trướng một thân ảnh nam tử đơn bạc.
- Điện hạ...
Hạ Lan Lăng Quân ho nhẹ, giọng nói hắn khàn khàn không rõ ràng phát ra từ lồng ngực bệnh tật:
- Nàng sao lại xuất hiện ở nơi này!
Niệm Tư Huyền định đến bên cạnh giường gỗ, liền thấy Tú Trúc ngăn lại:
- Công chúa! Điện hạ nhiễm dịch đã lâu, người vẫn không nên tiếp xúc thì tốt hơn!
Niệm Tư Huyền không suy nghĩ gì, xuyên qua màn trướng lờ mờ, dáng dấp người bên trong cùng Hạ Lan Lăng Quân không hề sai biệt:
- Chuyến này chàng đi cũng hơn nửa năm, trong lòng ta chưa bao giờ thôi lo lắng!
Hạ Lan Lăng Quân đón lấy bát thuốc từ Tú Trúc. Niệm Tư Huyền chú ý trên cánh tay hắn, những vết phát ban đỏ lan rộng minh chứng do nhiễm dịch.
Niệm Tư Huyền cắn lấy môi:
- Đơn thuốc này là ai kê?
Tú Trúc thi lễ, điềm đạm đáp:
- Đây là điện hạ tự mình đưa cho nô tì!
Hạ Lan Lăng Quân uống cạn bát thuốc, hắn ho khan mấy tiếng:
- Giang Châu tạm thời đang chống dịch bằng phương thuốc này, bản Vương cũng chưa rõ tác dụng thế nào, chỉ là nửa tháng qua bệnh tình không chuyển biến xấu đi!
Niệm Tư Huyền cau nhẹ hàng mày, không chuyển biến xấu đi không có nghĩa sẽ tốt lên. Thuốc nào cũng mang bảy phần độc tính, cứ kéo dài như vậy cũng không phải cách hay.
Tú Trúc theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-truong-khanh/1782066/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.