Nửa đêm, đông phong từng cơn buốt lạnh gào thét trên mái ngói phủ đầy tuyết trắng.
Niệm Tư Huyền trằn trọc, không khí tuy rằng ấm áp, tiếng lò than lách tách đều đều nổ lên tia lửa sáng, nhưng không ru nổi giấc ngủ trong căn phòng xa lạ. Hôm nay Châu Ẩn trực đêm, nàng ta nằm bên dưới mộc sàng của nàng, trên một chiếc giường gỗ nhỏ.
Châu Ẩn có lẽ cũng không ngủ được, nghe thấy chủ nhân trở mình liền thở dài lên tiếng:
- Ngày mai em sẽ pha ít trà liên tâm giúp tiểu thư an thần!
Niệm Tư Huyền ừ nhẹ, ánh nến hắt lên rèm cửa một khoảng sáng vụng về.
Châu Ẩn ngồi dậy, kéo chăn che kín ngực nàng, gương mặt bần thần thấy rõ:
- Tiểu thư...em đột nhiên lại nghĩ về hôm đó...
Niệm Tư Huyền băn khoăn:
- Hôm đó?
Châu Ẩn xoa xoa đôi bàn tay vào nhau giữ lấy hơi ấm, hàng mày cũng nhăn lại:
- Lễ cưới của Đức Vương tuy rằng náo nhiệt khoa trương, nhưng tuyệt nhiên rất quy củ, không thể có chuyện một cung nữ vô danh đưa bát thuốc độc đến cho tân nương mà không bị ai phát hiện...càng không bị truy cứu!
Niệm Tư Huyền xoay người về phía Châu Ẩn, trong lòng cuộn lại, nếu Hạ Lan Tu Kiệt muốn hạ sát nàng, thì cũng đã chuẩn bị kẻ đứng ra chịu tội. Trịnh Như Bình bởi vì hãm hại trưởng tỉ nên Trịnh gia mới không truy cứu, nhưng nếu nàng vô cớ mất mạng, không chỉ Trịnh gia, mà cả triều đình đều sẽ nhìn vào.
Niệm Tư Huyền trầm trầm giọng:
- Như vậy cung nữ kia phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-truong-khanh/1782055/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.