Sính lễ đưa qua cổng lớn Chiêu Quốc công phủ, kèn pháo rợp trời, xác pháo đỏ thẫm bay trong gió hạ thổi vào viện tử Niệm Tư Huyền. Nàng để mặc hạ nhân quét tước, ngẫm nghĩ Trịnh Mẫn Doanh phấn đấu nửa đời gả vào Lăng Vương phủ còn không sánh được với Trịnh Nhữ Anh tùy ý bị Kỷ thị sắp xếp mà trở thành thiếu phu nhân Tưởng gia.
Bữa trưa trong phủ ngày nóng đều thêm một bát chè đậu xanh hầm ướp trong băng khối. Vị chè ngọt mát dễ chịu, tan vào đầu lưỡi xua đi bức bối tháng sáu. Niệm Tư Huyền gần đây mỗi ngày đều dùng cơm ít lại, có lẽ vì tiết trời oi ả khiến nàng không đủ ngon miệng.
Tố Đan đem vào một bình nước mơ chua, lắc lắc hài lòng:
- Tiểu thư xem này, mơ tươi mới còn có thể kích thích vị giác, rất tốt a!
Niệm Tư Huyền nằm nghiêng trên tháp dài, tóc vừa gội xong tự do thả, từng giọt nước nhẹ bẫng rơi xuống thảm cói. Bên cạnh nàng, băng khối mấy bồn tỏa ra hơi lạnh dìu dịu.
Tố Đan xoa xoa khăn lụa lên tóc nàng, lại nói:
- Lăng Vương vừa mới đến phủ, đang ở cùng Du phi nương nương trò chuyện!
Niệm Tư Huyền gật đầu một cái, đôi mắt nhắm hờ, hắn là hoàng tử đã lập phủ đệ riêng, Du phi lâu năm mới về thăm nhà mẹ, hắn có thăm hỏi cũng là việc phải làm, không hề can dự đến nàng. Gió thoảng qua chân tóc thanh sạch khiến nàng dần chìm vào giấc ngủ.
Buổi trưa ngủ có sâu cũng chỉ nửa canh giờ, khi nàng tỉnh dậy, mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-truong-khanh/1782038/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.