*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Loan Nghi cung phảng phất hương mai hoa thơm dịu, Thượng Quan Hoàng hậu đang cùng Thiên Thụy Đế luận một nước cờ. Trên bàn, sáp nến chỉ còn một phần ba, báo hiệu canh giờ đã rất muộn.
Ngoài cửa cung nhân cúi mặt đi vào, điệu bộ có chút thất thố:
- Hoàng thượng, nương nương...bên ngoài...
Thượng Quan Hoàng hậu hàng mày mỏng nhíu lại, không hài lòng:
- Có gì cứ nói, sao lại ấp a ấp úng thế kia!
Cung nữ vội vàng quỳ xuống, run run hơi thở:
- Bẩm, Lăng Vương điện hạ đang làm loạn trước Thanh Long môn!
- A!
Thượng Quan Hoàng hậu than nhẹ một tiếng, lo lắng nhìn sang bên cạnh:
- Hoàng thượng, có lẽ Trường Khanh không hài lòng chuyện ban hôn vừa rồi chăng!
Thiên Thụy Đế đứng dậy, tính cách Hạ Lan Lăng Quân như thế nào ông có thể không hiểu sao, đương nhiên là hắn trong lòng đang khó chịu. Nhưng nếu thật sự Hạ Lan Lăng Quân cứ thế để cho Kỷ gia Huyện chúa vào Lăng Vương phủ mà không gây nên động tĩnh gì thì thật đã quá thâm trầm, cần phải xem lại. Thiên Thụy Đế đến giữa đêm vẫn chưa ngủ chính là trông đợi cảnh này.
Thượng Quan Hoàng hậu hầu hạ Thiên Thụy Đế đến Thanh Long môn, liền thấy Lăng Vương đang cùng một đám vệ binh giữ cổng thành ẩu đả. Gọi là ẩu đả, nhưng mà vệ binh có mười cái đầu cũng không dám động đến một sợi tóc của sủng tử Hoàng đế lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-truong-khanh/158128/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.