Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166
Chương sau
“Không Được “ Vừa nghe tới Vấn Thiên Sơn Mạch cả ba nhất tề biến sắc , đồng thời phản đối , đùa gì vậy , ở Thiên Đồ đại lục nếu ngươi dám bước vào Vấn Thiên Sơn Mạch thì xem như ngươi đã đặt vé tiến về Minh Ngục . Ngay cả Vũ Tôn cùng Vũ Đế tiến vào Vấn Thiên Sơn Mạch đều một đi không trở lại huống chi là một Phá Cung nhất trọng như Lạc Thiên , bây giờ Ma Tộc xâm Lấn Nam Vực , đi ra đã rất nguy hiểm huống chi còn muốn thiêu thân lao vào lửa tới Vấn Thiên Sơn Mạch . “Ở Vấn Thiên Sơn Mạch có thứ ta cần “ Lạc Thiên không nhanh không chậm nói . “Ca Ca , Vấn Thiên Sơn Mạch rất nguy hiểm , Huynh nghĩ lại được không “ Không chờ Lạc Phong nói Lạc Tuyết đã cố gắng khuyên can , nàng từng đọc qua sách vở có ghi chép về Vấn Thiên Sơn Mạch nên nàng biết nơi đó rất nguy hiểm , nếu là cấm địa khác còn có hi vọng sống , nhưng Vấn Thiên Sơn Mạch lại khác, xung quanh nơi đó không có một tia sinh cơ , có chăng chỉ là một vùng Hoang Vu . “Ta tự có thủ đoạn của mình , các ngươi không phải lo lắng “ Lạc Thiên kiên định nói , cuối cùng cũng không nhìn ba người vẻ mặt rời đi . “Nghịch tử “ Lạc Phong tức giận đến run rây , một chưởng đập vỡ lên bàn trà , bàn trà vỡ nát , có thể thấy hắn tức giận thế nào . Cũng phải thôi , biết con mình lao vào hố lửa , muốn ngăn cản nhưng ai đó lại cứ muốn nhảy vào . “Phụ thân , hay để con khuyên lại ca ca đi “ cuối cùng Lạc Tuyết nói với Lạc Phong , nàng cũng không muốn nhìn thấy ca ca một đi không trở lại , cứ nghĩ Lạc Thiên sắp nhảy vào hố lửa là nàng tim đau thắt lại . “Phải đấy , hay là con cố gắng khuyên can ca ca một lần nữa đi “ Nam Cung Vân cũng khuyên nhủ , nàng có thể không muốn thấy con trai mình gặp truyện bất trắc . “Không cần , Người tới” Lạc Phong âm trầm cắt đứt hai mẹ con khuyên nhủ , gọi ra bốn đại thị vệ . “Thiếu Tộc Trưởng “ Bốn người như u linh xuất hiện sau lưng Lạc Phong , đồng thời quỳ một gối đợi lệnh . “Các ngươi bốn người canh giữ Lạc Thiên cho ta , chỉ cần hắn bước ra khỏi Minh Châu thành các ngươi phải bắt hắn về , nếu hắn phản kháng đánh gãy chân hắn mang về cho ta , ta muốn xem hắn rời đi bằng cách nào “ Lạc Thiên nhìn bốn thị về nói . Đây là thủ vệ thân tín của hắn , có thể nói mỗi người tư chất đều rất tốt , đều là Thiên tôn ngũ giai tới Thiên Tôn bất giai , có thể nói bốn người này là tay phải của hắn cũng không quá đáng . “Vâng “ Bốn người biến mất như chưa từng xuất hiện . “Phụ thân , làm vậy có được không “ Lạc Tuyết nhìn phụ thân hạ lệnh có chút lo lắng cho ca ca . Nàng thế nhưng biết ca ca mình bao nhiêu cứng đầu , đã nói thì không thể thay đổi , kết quả nếu ca ca rời đi có thể nghĩ . “ Đúng vậy , chỉ cần dam lỏng hắn là được rồi , cần gì phải nặng tay như vậy “ Nam Cung Vân cũng khuyên can . “Hừ , nếu ta không nặng tay hắn có thể nghe ta sao , có thể rời đi một lần thì sẽ có lần sau , nếu hắn có gì bất trắc thì phải làm sao “ Lạc Phong âm trầm nói . Hắn có thể sẽ không để cho huyết mạch của mình đi vào chỗ chết . Nhìn Lạc Phong đã quyết định hai mẹ con cũng không nói gì , làm như vậy ít ra có thể giữ mạng cho Lạc Thiên , bởi vì nếu Lạc Thiên muốn đi tới Vấn Thiên Sơn Mạch bọn họ cũng sẽ phản đối . Trở về phong Lạc Thiên ngồi xếp bằng điều tức , đây dường như là thói quen của hắn , chỉ cần rảnh rỗi sẽ điều tức vận chuyển công pháp , còn đối bốn tên giám thị Lạc Thiên cũng có thể cảm nhận được nhưng hắn không làm gì , hắn muốn rời đi thì sẽ mở ra Không Gian Chi Môn truyền tống thẳng tới tọa độ của Vấn Thiên Sơn Mạch , tới lúc đó chỉ là bốn tên Thiên Tôn còn không ngăn được hắn . Bảy ngày qua đi , gia tộc tỉ đấu đã tới giờ , lần này có thể nói là lần cuối tổ chức gia tộc tỉ đấu ở Minh Châu Thành , bởi vì qua một đoạn thời gian tứ đại gia tộc sẽ chuyển tới Thiên Huyền Giới , chỉ để lại một phần gia tộc ở lại quản lý địa bàn của Minh Châu Thành . Ở quảng trượng luyện võ của gia tộc đã tới đông đủ thành viên trẻ của gia tộc , Trên đài cao đều có bốn tộc tộc trưởng của tứ đại gia tộc , bên cạnh còn có Minh Châu Thành thành chủ , hiển nhiên tới đây với nghĩ vụ khách mời . Phía sau còn có Nam Cung Thanh Thanh cùng Nam Cung Oánh , Tề Hữu , Tần hạo , cùng với Lăng Nhất đại diện cho tứ đại thế lực cần đầu . Trọng tài lần này là tứ trưởng lão của lạc gia , hôm nay do đích thân hắn xem xét tỉ đấu để tránh ra ngoài ý muốn . “Đã tới giờ , rút thăm bắt đầu “ Tứ trưởng lão lên tiếng nói với con em trong tộc . Từng người từng người lên đài rút thăm , từ một tới một trăm , 1 với 100 , 2 với 99 cứ thế suy ra . Lạc Mộng , Lạc Kiếm , Lạc Minh ... Lạc Thiên , Lạc Tuyết từng người rút thăm . “ Tỉ đấu bắt đầu , số 1 cùng số 100 lên đài “ Tứ trưởng lão nhìn đám tân tinh của lạc gia hài lòng gật đầu nói , hiển nhiên trong tộc có rất nhiều thiếu niên thiên phú cao hài lòng . Chỉ thấy Lạc Kiếm con tra đời thứ ba của Tam trưởng lão nhất mạch cũng một chi thứ Tần Văn lên đài . “Bắt đầu “ Tứ Trưởng lão cũng không nhiều lời tuyên bố bắt đầu . “ Lạc Văn biểu đệ chỉ mới Tiên Thiên bát trọng nên ra tay trước đi “ Lạc Kiếm khuôn mặt thanh tú , nhìn Lạc Văn ưu nhã nói . “ Vậy đắc tội “ Lạc Văn cũng không từ chối . “Nhất Kiếm Phá Sơn “ Vừa ra tay là toàn lực , Lạc Văn sử dụng một môn đỉnh cấp trong hạ phẩm Huyền giai vũ kỹ , môn vũ kỹ này có bảy thức . Lục Văn nhất kiếm chém ra , kiếm khí tàn phá bừa bãi nguyên lực lao về Lạc Kiếm . “ Tới tốt , tiếp ta một chiêu “Nhất Thức Sát “ Nhìn nhất kiếm kia Lạc Kiếm không nói hai lời cũng chém ra nhất kiếm , thao thao sát lực từ Lạc Kiếm chém ra . Hai người đánh ra hơn ba mươi chiêu mới dừng lại , cuối cùng đúng như dự đoán của mọi người Lạc Văn dần rơi vào hạ phong , cuối cùng nhất kiếm đánh ra Lạc Kiếm chiến thắng . “...Lạc Mộng , Lạc Minh “ ...Lạc Thanh Sơn ...” Tứ trưởng lão gọi ra từng cái tên . “Ha ha , xem ra lạc gia thế hệ này tuổi trẻ tài cao rất nhiều , Lạc Cường huynh xem ra nằm ngủ cũng sẽ cười đi. “ Tần Sơn nhìn từng tuổi trẻ của lạc gia mở ra trò vui nhìn Lạc Cường nói . “Ha ha, Tần huynh quá khen , chỉ là bọn tiểu bối có tương lai mà thôi , chưa thành cường giả trước đó thì không thể nói trước được. “ Lạc Cường cũng nhần nhã tự đắc nói . Hiển nhiên dù nói vậy nhưng ai cũng thấy được hắn đắc ý . “Lạc Cường huynh khiêm tốn , ta có thể nghe nói lần này lạc gia có hai tuyệt thế thiên tài đều là cửu phẩm thiên phú , lần này tới chính là muốn mở mang kiến thức một chút. “ Tần Sơn cũng không để ý Lạc Cường tự đắc nói . “ Ha ha, Tần huynh có thể quá lời , nếu Tần huynh muốn gặp ta có thể gọi hai đứa nhỏ Lạc Thiên cùng Lạc Tuyết tới ra mắt Tần huynh. “ Lạc Cường cũng cười nhất nhìn Tần Sơn nói . Vừa mới nhắc tới Lạc Thiên hai mắt Tề Hữu phía sau âm trầm lên , lần trước hắn điều tra xong hắn không ngờ kẻ đắc tội hắn lại là Lạc Thiên , hiện giờ muốn trả thù e rằng rất khó . Còn Nam Cung Thanh Thanh cùng Nam Cung Oánh thì dị thải nhìn về quảng trường nơi Lạc Thiên đang ngồi điều tức .
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166
Chương sau