Bởi vì muốn đi ăn cùng Giang Trần Âm, Lam Vu Hân gọi trợ lý đến lái xe của mình, sau đó đi cùng xe với Giang Trần Âm.
Mấy năm nay, Giang Trần Âm sống ở nước ngoài, cơ hội Lam Vu Hân gặp cô không nhiều lắm, rốt cuộc lần này Giang Trần Âm cũng đã ổn định, cô mà không đòi lại đủ sẽ không chịu bỏ qua.
Mới vừa lên xe, Lam Vu Hân vẫn chưa nghĩ ra cách để bóc lột Giang Trần Âm thì đã thấy mặt mày Giang Trần Âm nhu hòa tiếp điện thoại.
Không nhịn được nhiều chuyện, Lam Vu Hân nhướng mày nhìn sang.
“Mộ Vũ, sao vậy?”
Giọng nói Bạc Mộ Vũ truyền tới: “Dì Âm, con muốn gặp dì.”
“Con tan làm rồi sao?” Giang Trần Âm không thể không cười, cô còn tưởng cô bé này có chuyện gì.
“Sẽ tam làm nhanh thôi, chắc còn khoảng mười phút nữa.”
“Sao?” Giang Trần Âm nặng nề hỏi lại một tiếng.
Bạc Mộ Vũ lập tức giải thích: “Vừa mới tan họp xong, không còn công việc, con quay lại cất tài liệu là có thể đi.”
Đuôi mắt Giang Trần Âm khép lại, khóe môi bất giác cong lên. Cô cảm giác bản thân có thể tưởng tượng được nhiều khi Bạc Mộ Vũ rất bình tĩnh nhưng vẫn giống như lúc nhỏ, chỉ cần bị hiểu lầm liền sẽ vội vội vàng vàng lôi kéo góc áo của mình mà giải thích.
“Nhưng bây giờ ta đang có hẹn với bằng hữu.” Giang Trần Âm có chút xin lỗi.
Nhưng Lam Vu Hân tỏ ra rất hứng thú, nhỏ giọng nhắc nhở, nói: “Chúng ta chỉ đi ăn một bữa cơm thôi, nếu như là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-thanh-ky/212835/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.