Bạc Mộ Vũ không dùng xe mà Bạc Minh Lương tặng nàng để đi làm.
Không phải bởi vì nàng cố kỵ nhàn ngôn toái ngữ, mà là nàng mang theo chút tiểu tâm.
Cứ giống như trước kia, vậy thì vẫn có thể cùng Giang Trần Âm ngồi trên một chiếc xe. Nàng vẫn nghĩ làm thế nào để có thể thường gặp mặt Giang Trần Âm, bởi vì hai người đều có công việc riêng của mình, nàng không thể giống như lúc nhỏ, lâu lâu thì cùng chơi với Giang Trần Âm.
Chỉ có một cách duy nhất là ở cùng nhau.
Cho nên, lúc này phải làm sao?
Nàng ngồi trong xe điện ngầm cúi đầu suy nghĩ, điện thoại đang nắm trong tay đột nhiên sáng lên rồi lại bình thường, là Wechat của Lâm Sơ Vãn.
“Đúng rồi, đến gần nhà chị thì phát cho chị cái tin nhắn, chị ra cửa đón em.”
Sau khi nàng trả lời xong tin nhắn thì tiếp tục rơi vào trầm tư, có lẽ chuyện Dương Thư Hàm nói lần đó, có thể thử một lần.
Ba mẹ đối với việc sau khi nàng ở cùng với Giang Trần Âm một tháng thì đã làm được vài món ăn, chuyện này làm họ rất ngạc nhiên, Diệp Hạ Lam còn nói để cho nàng học cách quan tâm đến sinh hoạt của bản thân cũng không tồi.
Trước khi Giang Trần Âm có một người thân cận ở bên cạnh, nàng cần phải chủ động hơn, nếu không sẽ không còn kịp nữa.
Một mối quan hệ rất lâu dài, nàng nhất định phải rời xa Giang Trần Âm, vậy thì trước đó nàng cứ đến gần đi. Một năm cũng được, nữa năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-thanh-ky/1189182/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.